chú bé loắt choắt thơ

Một số bài bác nằm trong kể từ khoá

Một số bài bác nằm trong tác giả

Đăng vị Vanachi vô 17/04/2005 19:33, tiếp tục sửa 6 đợt, đợt cuối vị tôn chi phí tử vô 17/01/2021 22:08

Bạn đang xem: chú bé loắt choắt thơ

Giọng hiểu Hướng Dương

Đang chuyển vận...

Hình minh hoạ bài bác thơ vô SGK

Ngày Huế sụp máu
Chú Thành Phố Hà Nội về
Tình cờ chú cháu
Gặp nhau Hàng Bè.

Chú nhỏ xíu loắt choắt
Cái xắc xinh xinh
Cái chân thoăn thoắt
Cái đầu nghênh nghênh

Ca-lô group lệch
Mồm huýt sáo vang
Như con cái chim chích
Nhảy bên trên lối vàng...

- “Cháu cút liên lạc
Vui lắm chú à
Ở bốt Mang Cá
Thích rộng lớn ở nhà!”

Cháu cười cợt híp mí,
Má đỏ loét nhân tình quân:
- “Thôi, xin chào đồng chí!”
Cháu ra đi dần dần...

Cháu cút lối cháu
Chú lên lối ra
Đến ni mon sáu
Chợt nghe tin cậy căn nhà.

         Ra thế
         Lượm ơi!

Một hôm nào là đó
Như bao hôm nào
Chú đồng chí nhỏ
Bỏ thư vô bao

Vụt qua chuyện mặt mũi trận
Đạn cất cánh vèo vèo
Thư đề “Thượng khẩn”
Sợ chi hiểm nghèo?

Đường quê vắng ngắt vẻ
Lúa trổ đòng đòng
Ca-lô chú bé
Nhấp nhô bên trên đồng...

Bỗng loè chớp đỏ
Thôi rồi, Lượm ơi!
Chú đồng chí nhỏ
Một loại ngày tiết tươi!

Cháu phía trên lúa
Tay bắt chặt bông
Lúa thơm nức mùi hương sữa
Hồn cất cánh thân thiết đồng...

Lượm ơi, còn không?

Chú nhỏ xíu loắt choắt
Cái xắc xinh xinh
Cái chân thoăn thoắt
Cái đầu nghênh nghênh

Ca-lô group lệch
Mồm huýt sáo vang
Như con cái chim chích
Nhảy bên trên lối vàng...

1949

[Thông tin cậy 2 mối cung cấp tìm hiểu thêm và đã được ẩn]

Xếp theo:

Trang vô tổng số 4 trang (39 bài bác trả lời)
[1] [2] [3] [4] ›Trang sau »Trang cuối

Trong kháng chiến kháng thực dân Pháp, thiếu thốn nhi VN nhiệt huyết tuân theo câu nói. dạy dỗ của Bác Hồ:

Tuổi nhỏ thao tác làm việc nhỏ,
Tuỳ theo gót mức độ của tớ.

Nhiều các bạn tiếp tục mất mát tuổi hạc thơ vô sáng sủa cho việc nghiệp đấu giành bảo đảm hòa bình song lập, tự tại của dân tộc bản địa. Hình hình họa chú nhỏ xíu liên hệ hồn nhiên, gan góc vô bài bác thơ Lượm của Tố Hữu tiếp tục nhằm lại vô em niềm cảm phục thâm thúy.

Lượm theo gót chiến sĩ thực hiện liên hệ hồi đầu kháng chiến (cuối năm 1946). Lúc này, Pháp ko tấn công rộng lớn đi ra. Quân tớ đóng góp ở bốt Mang Cá một cứ điểm cần thiết của Huế. Trong một trận tiến công vô bốt giặc, Lượm mất mát. Tác fake lên tiếng, vô nằm trong xúc động và tiếp tục sáng sủa tác nên bài bác thơ này (1949).

Bằng cơ hội phối kết hợp mô tả với kể chuyện và biểu thị xúc cảm, thi sĩ tiếp tục xung khắc hoạ sống động hình hình họa chú nhỏ xíu Lượm hồn nhiên, mừng rỡ tươi tắn, nhiệt huyết và gan góc.

Thể thơ tư chữ cùng theo với nhiều kể từ láy có mức giá trị khêu gợi hình và nhiều âm điệu tiếp tục góp thêm phần tạo ra thành công xuất sắc vô thẩm mỹ và nghệ thuật thiết kế hình tượng anh hùng.

Mở đầu bài bác thơ, người sáng tác dựng lại quang cảnh buổi gặp gỡ kỷ niệm thân thiết nhị chú cháu:

Ngày Huế sụp máu
Chú Thành Phố Hà Nội về
Tình cờ chú cháu
Gặp nhau Hàng Bè.

Cuộc gặp gỡ kỷ niệm bởi vì nó ra mắt vô thời hạn, không khí quánh biệt: “Ngày Huế sụp máu”. Huế ngã xuống, Huế chiến tranh khốc liệt nhằm ngăn ngừa cẳng bàn chân xâm lăng của giặc Pháp vì thế bọn chúng ham muốn cướp lại VN. Ngày ấy là ngày quý khách ko thể nào là quên. Hoàn cảnh điển hình nổi bật cơ càng tô đậm tăng tính cơ hội của anh hùng Lượm.

Trang phục của Lượm tương tự âu phục của những chiến sỹ vệ quốc vị Lượm cũng là 1 chiến sỹ thực sự. Nhưng Lượm còn đặc biệt nhỏ xíu nên loại xắc treo theo người nằm trong chỉ xinh xinh. Chiếc nón mũ chào mào group chéo thể hiện vẻ nghịch ngợm và hiếu động.

Lượm được thi sĩ mô tả với tấm lòng yêu thương mến chân thành:

Chú nhỏ xíu loắt choắt
Cái xắc xinh xinh
Cái chân thoăn thoắt
Cái đầu nghênh nghênh
Ca lô group lệch
Mồm huýt sáo vang
Như con cái chim chích
Nhảy bên trên lối vàng...

Dáng Lượm loắt choắt, tiếp tục nhỏ lại gầy nhom tuy nhiên thời gian nhanh nhẹn và nghịch ngợm. Chân thì thoăn thoắt, đặc biệt thời gian nhanh và đặc biệt nhẹ nhõm. Đầu nghênh nghênh, khi nghiêng mặt mũi này, khi nghiêng mặt mũi cơ. Nhịp thơ thời gian nhanh khêu gợi lên hình hình họa chú nhỏ xíu mừng rỡ tươi tắn, nhí nhảnh, yêu thương đời.

Đặc điểm bên phía ngoài phần nào là tiếp tục thể hiện nay tính cơ hội phía bên trong của Lượm. Ca lô ko chịu đựng group trực tiếp nhưng mà group chéo. Miệng luôn luôn huýt sáo vang. Lượm chằng khác gì như con cái chim chích nhỏ xíu nhỏ nhảy bên trên lối vàng.

Lượm hồn nhiên kể chuyện:

Cháu cút liên lạc
Vui lắm chú à
Ở bốt Mang Cá
Thích rộng lớn ở nhà

Bấy giờ, loại gian nan của kháng mặt trận kì ko cho tới. Mọi người đang được sinh sống vô không gian phấn khởi hào hứng của song lập, tự tại sau Cách mạng mon Tám. Cái mừng rỡ của Lượm chính thức kể từ thú vui của tổ quốc, của dân tộc bản địa. Lượm mừng rỡ trong trái tim, mừng rỡ ngoài đường nét mặt mũi, dáng vẻ điệu, hành động, câu nói. trình bày. Những tưởng loại xắc cũng mừng rỡ lây, cũng nhún nhảy theo gót nhịp chân của chú ấy nhỏ xíu. Đeo xắc là tín hiệu của những người thực hiện cán cỗ. Lượm thấy oai vệ lắm, đi ra vẻ lắm nên trầm trồ đặc biệt kiêu hãnh.

Giống như chúng ta nằm trong giai đoạn, Lượm đặc biệt hiếu động. Đặc điểm đó và đã được hướng về phía những việc làm hữu ích cho tới kháng chiến. Hình hình họa Lượm khi chia ly người sáng tác thiệt đẹp nhất và giàn giụa mức độ sống:

Cháu cười cợt híp mí
Má đỏ loét nhân tình quân

Cả câu: “Thôi xin chào đồng chí!” cũng mang ý nghĩa của thú vui. Lượm xin chào chú bằng đồng nguyên khối chí, đặc biệt nghịch ngợm, dí dỏm, nhưng mà cùng với tráng lệ, vị Lượm tiếp tục nhập cuộc kháng chiến.

Đoạn thơ sử dụng thể thơ tư chữ, nhịp thời gian nhanh, cùng với nhiều kể từ láy (loắt choắt, thoăn bay, nghênh nghênh) góp thêm phần thể hiện nay hình hình họa Lượm - một em nhỏ xíu liên hệ hồn nhiên, mừng rỡ tươi) say sưa nhập cuộc công tác làm việc kháng chiến thiệt xứng đáng mến, đáng yêu và dễ thương.

Câu chuyện của Lượm vô chuyến hành trình liên hệ sau cùng được kể qua chuyện câu nói. của những người kể với những xúc cảm nhức xót, tiếc thương, kiêu hãnh được biểu thị thẳng và qua chuyện cả ý kiến, cơ hội mô tả.

Khi nghe tin cậy Lượm mất mát, người sáng tác nhức nhối thốt lên: “Ra thế Lượm ơi!...”

Kỉ niệm về cuộc gặp gỡ với chú nhỏ xíu liên hệ còn tươi tắn nguyên vẹn trong trái tim thi sĩ thì đột nhiên với tin cậy chẳng lành lặn. Câu thơ thông thường tự nhiên bị ngắt thực hiện song. Ám hiệu ngập ngừng và vệt chấm kêu ca thể hiện nay tâm lý kinh ngạc và xúc động cho tới sững sờ.

Tác fake tưởng tượng đi ra trường hợp mất mát của Lượm thiệt ví dụ. Cũng như bao đợt đi làm việc trọng trách, Lượm gan góc, thời gian nhanh nhẹn, nhiệt huyết và giàn giụa quyết tâm, ko nề nguy khốn hiểm:

Một hôm nào là đó
Như bao hôm nào
Chú đồng chí nhỏ
Bỏ thư vô bao
Vụt qua chuyện mặt mũi trận
Đạn cất cánh vèo vèo
Thư đề thượng khẩn
Sợ chi hiểm nghèo

Chiến ngôi trường giàn giụa sương lửa tuy nhiên Lượm vẫn xông trộn thực hiện trọng trách. bất ngờ loè chớp đỏ loét, Thôi rồi Lượm ơi! Kể lại, tưởng tượng lại vụ việc nhưng mà tưởng như người sáng tác đang được tận đôi mắt tận mắt chứng kiến loại khoảng thời gian rất ngắn nhức nhối ấy nên ko khiên chế được, tự động lòng lòng nhảy thốt lên giờ đồng hồ kêu nhức nhối. Câu thơ như giờ đồng hồ nấc nghẹn ngào giàn giụa xót thương và cảm phục của người sáng tác của tất cả chúng ta trước chết choc bất thần của những người chiến sỹ nhỏ. Chú nhỏ xíu tiếp tục mất mát kiêu dũng thân thiết tuổi hạc thiếu thốn niên hồn nhiên, tươi tắn trẻ con giàn giụa hứa hứa hẹn. Nhà thơ liên tục lâu ở nỗi nhức xót nhưng mà ông cảm biến rằng sự mất mát của Lượm đặc biệt đỗi linh nghiệm, cao thâm. Chú như 1 cục cưng nhỏ xíu nhỏ yên lặng nghỉ ngơi bên trên cánh đồng quê nhà. Lượm tiếp tục hoá thân thiết vô khu đất mẹ:

Cháu phía trên lúa
Tay bắt chặt bông
Lúa thơm nức mùi hương sữa
Hồn cất cánh thân thiết đồng...

Bao xung quanh Lượm là sự việc sinh sống mơn mởn đang được lên. Hương lúa thơm nức như mùi hương sữa u. Sự mất mát của Lượm vô nằm trong nhẹ dịu, thanh tú. Câu thơ: Hồn cất cánh thân thiết đồng xác định niềm tin bất tử của Lượm. Lượm tiếp tục bị tiêu diệt cho tới quê nhà xứ sở.

Câu thơ Lượm ơi, còn không? là 1 thắc mắc tu kể từ được tách đi ra trở nên một cực thơ riêng rẽ có công dụng nhấn mạnh vấn đề, quánh miêu tả nỗi nhức nhối xót xa thẳm và niềm bâng khuâng, nuối tiếc tinh nguôi của người sáng tác.

Hai cực thơ cuối tái diễn như 1 điệp khúc xung khắc thâm thúy hình hình họa đẹp tươi của Lượm vô linh hồn từng người:

Chú nhỏ xíu loắt choắt
Cái xắc xinh xinh
Cái chân thoăn thoắt
Cái đầu nghênh nghênh
Ca lô group lệch
Mồm huýt sáo vang
Như con cái chim chích
Nhảy bên trên lối vàng...

Lượm là bài bác thơ hoặc vô số những nội dung bài viết về tuổi hạc nhỏ VN hồn nhiên, gan góc. Em thấy Lượm đặc biệt xứng danh với những gương sáng sủa của thanh thiếu thốn niên mới trước như Lý Tự Trọng, Kim Đồng; xứng danh là đàn anh của những hero dũng sĩ thiếu thốn niên như Nguyễn vịn Ngọc, Kpa Klơng, Nguyễn Văn Hoà... thời tấn công Mĩ.

Nhà thơ Tố Hữu sáng sủa tác bài bác Lượm vô năm 1949, in vô tập dượt thơ Việt Bắc. Bài thơ tiếp tục nhằm lại tuyệt hảo đậm đà trong trái tim người hiểu hình hình họa Lượm, một em nhỏ xíu thiếu thốn nhi quyết tử vì thế trọng trách vô cuộc kháng chiến kháng thực dân Pháp.

Lượm là bài bác thơ tự động sự - trữ tình kể về cuộc sống cộc ngủi tuy nhiên đặc biệt kiêu dũng của chú ấy nhỏ xíu liên hệ, hồn nhiên, nhí nhảnh, yêu thương đời, gan góc tiếp tục té xuống nhằm bảo đảm sự bình yên lặng cho tới chủ yếu mảnh đất nền quê nhà bản thân. Hình hình họa anh hùng Lượm xuyên thấu vô bài bác thơ.

Trong năm cực thơ đầu, vị ánh nhìn trìu mến ngọt ngào, người sáng tác tiếp tục mô tả một chú nhỏ xíu rất rất đáng yêu:

Chú nhỏ xíu loắt choắt
Cái xắc xinh xinh
Cái chân thoăn thoắt
Cái đầu nghênh nghênh.
Ca nô group lệch
Mồm huýt sáo vang
con chim chích
Nhảy bên trên lối vàng...

Nhắc cho tới Lượm, người hiểu lưu giữ cho tới nhị cực thơ này, vị đó là nhị cực thơ giàn giụa tuyệt hảo về một chú nhỏ xíu liên hệ nhỏ nhắn, xinh xinh, thời gian nhanh nhẹn hồn nhiên, nhí nhảnh mừng rỡ tươi tắn. Những kể từ láy loát choắt, xinh xinh, thoăn bay, nghênh nghênh được sử dụng đặc biệt khêu gợi hình sexy nóng bỏng, cùng theo với thể thơ tư chữ và nhịp thơ thời gian nhanh, tạo nên dư âm mừng rỡ tươi tắn, nhí nhảnh đặc biệt phù phù hợp với một chú nhỏ xíu như Lượm. Một hình hình họa đối chiếu đẹp nhất như con cái chim chích - nhảy bên trên lối vàng... khêu gợi lên trước đôi mắt tất cả chúng ta một chú nhỏ xíu hồn nhiên yêu thương đời. Thật thú vị! Nhà thơ Lê Đức Thọ cũng có thể có bài bác thơ Em nhỏ xíu liên lạc, ông cũng tưởng tượng em như 1 con cái chim non mừng rỡ tươi tắn ở những câu kết:

Ngày mai bên trên quãng lối trắng
Có em nhỏ xíu lại dẫn lối mặt mũi anh.
Miệng cười cợt chân bước thời gian nhanh thời gian nhanh,
Như con cái chim nhỏ bên trên cành mừng rỡ tươi tắn.

Có lẽ không thể hình hình họa nào là hoàn toàn có thể thay cho thế cho tới được hình hình họa con cái chim nhỏ và chỉ mất hình hình họa này mới mẻ thể hiện nay được vẻ đẹp nhất trẻ con thơ của chú ấy nhỏ xíu liên hệ. Bao quấn lên toàn bộ là loại tình trong phòng thơ, ánh nhìn trìu mến, ngọt ngào của người sáng tác so với chú nhỏ xíu. Phải yêu thương quý Lượm lắm thì mới có thể mô tả Lượm hoặc cho tới như vậy!

Người hiểu yêu thương biết bao loại cười cợt híp mí, má đỏ loét nhân tình quân của chú ấy, tuy nhiên càng yêu thương rộng lớn thú vui được nhập cuộc kháng chiến của chú ấy bé:

Cháu cút liên lạc
Vui lắm chú à
Ở bốt Mang Cá
Thích rộng lớn ở nhà!

Nhà thơ mô tả Lượm mừng rỡ như con cái chim bong lồng. Cái ý đi làm việc liên hệ quí rộng lớn ở trong nhà, thực sự thú vui của con cái chim bong lồng. Đó là thú vui cộng đồng của tất cả mới trẻ con sau Cách mạng mon Tám, chứ không hề riêng rẽ gì của chú ấy nhỏ xíu Lượm.

Đáng yêu thương rộng lớn là giờ đồng hồ chào: “Thôi xin chào đồng chí” vừa phải nghịch ngợm dí dỏm, lại vừa phải đứng đắn ngặt trang, vị em tiếp tục nhập cuộc kháng chiến như quý khách, như chú của em vậy. Trong giờ đồng hồ xin chào ấy tớ thấy vang lên một niềm kiêu hãnh tự tôn đặc biệt trẻ con con cái, và đặc biệt đáng yêu và dễ thương của Lượm.

Ấn tượng của cuộc gặp gỡ vẫn còn đó không thay đổi vẹn đường nét đẹp tươi, mừng rỡ tươi tắn, ấm cúng trong trái tim người sáng tác, thì tự nhiên với tin cậy Lượm quyết tử. Câu thơ tư giờ đồng hồ được ngắt thực hiện nhị loại, bị gãy song như 1 giờ đồng hồ nấc:

Xem thêm: và ngày nào đó khi mưa chẳng rơi

Ra thế
Lượm ơi!

Đó là nỗi sửng bức, xúc động cho tới nghẹn ngào. Và thi sĩ tưởng tượng tức thì đi ra cảnh tượng chú nhỏ xíu quyết tử trong lúc đang khiến nhiệm vụ:

Một hôm nào là đó
Như bao hôm nào
Chú đồng chí nhỏ
Bỏ thư vô bao
Vụt qua chuyện mặt mũi trận
Đạn cất cánh vèo vèo
Thư nhằm “thượng khẩn”
Sợ chi hiểm nghèo?

Để rồi lại nghẹn ngào gọi em một đợt nữa:

Bỗng loè chớp đỏ
Thôi rồi Lượm ơi!
Chú đồng chí nhỏ
Một loại ngày tiết tươi!

Lượm tiếp tục quyết tử kiêu dũng như 1 chiến sỹ đích thực, phía trên thi sĩ còn gọi em vị con cháu, và ở trên đây Lúc kể lại cảnh Lượm quyết tử. Tố Hữu tiếp tục gọi chú vị những câu nói. xưng hô trang trọng: Chú đồng chí nhỏ và với cho tới nhị đợt gọi như vậy. Việc thực hiện của em, sự quyết tử cao đẹp nhất của em khiến cho em xứng danh được thi sĩ gọi như vậy. Phải chăng này đó là lòng cảm phục của một cán cỗ cách mệnh so với một em thiếu thốn nhi hero.

Nhưng rồi sau cùng, tình thân công dân ấy lại trở lại tình chú - con cháu. Nhà thư lại gọi Lượm vị giờ đồng hồ con cháu ngọt ngào Lúc mô tả chết choc đẹp tươi cua em thân thiết đồng lúa quê hương:

Cháu phía trên lúa
Tay bắt chặt bông
Lúa thơm nức mùi hương sữa
Hồn cất cánh thân thiết đồng...

Cánh đồng quê nhà như vòng nôi, như vòng đeo tay của u, rét êm ả êm ả đón em vô lòng. Em bị tiêu diệt nhưng mà tay vẫn bắt chặt bông lúa, quê nhà và hương thơm lúa vẫn bao quanh xung quanh em như ru em vô giấc mộng đẹp nhất của tuổi hạc thơ hero. Em bị tiêu diệt nhưng mà hồn cất cánh thân thiết đồng, vừa phải linh nghiệm vừa phải thân mật và gần gũi biết bao! Không yêu thương mến, xót thương, cảm phục Lượm thì ko thể mô tả một chiếc bị tiêu diệt hồn nhiên và thắm thiết cho tới như thế! Đó là chết choc của những cục cưng nhỏ nhỏ xíu. Thiên thần nhỏ nhỏ xíu ấy tiếp tục cất cánh cút nhằm lại bao tiếc thương cho tới tất cả chúng ta, như Tố Hữu tiếp tục nghẹn ngào, nhức xót gọi em đợt loại tía vị một câu thơ day dứt: “Lượm ơi còn không?”

Câu thơ đứng riêng rẽ trở nên một cực thơ, như 1 thắc mắc xoáy thâm thúy vô lòng người hiểu. Nếu không tồn tại loại tình với Lượm thì thi sĩ làm thế nào lại day dứt thế được!

Câu căn vặn vang dội ấy, tưởng như không tồn tại câu vấn đáp, tuy nhiên chủ yếu người sáng tác tiếp tục vấn đáp vị nhị cực thơ cuối khép lại bài bác thơ:

Chú nhỏ xíu loắt choắt
Cái xắc xinh xinh
Cái chân thoăn thoắt
Cái đầu nghênh nghênh
Ca lô group lệch
Mồm huýt sáo vang
Như con cái chim chích
Nhảy bên trên lối vàng.

Hai cực thơ cuối láy lại cực thơ loại nhị và cực thơ loại tía như 1 điệp khúc nhằm xác định Lượm vẫn còn đó sinh sống mãi với quê nhà tổ quốc, sinh sống mãi trong trái tim người sáng tác. Bài thơ không còn tuy nhiên ý thư lại cởi đi ra vẫn còn đó nối liền mãi trong trái tim người hiểu hình hình họa một chú nhỏ xíu liên hệ hồn nhiên nhưng mà gan góc, đáng yêu và dễ thương và xứng đáng cảm phục. Lượm vẫn còn đó sinh sống mãi trong trái tim tất cả chúng ta như bài bác ca vong mạng về tuổi hạc thơ vô sáng sủa tiếp tục hiến dưng đời bản thân cho tới song lập, tự tại của dân tộc bản địa.

Với thể thơ tư chữ, nhân thể thơ dân gian trá truyền thống cuội nguồn phù phù hợp với lối kể chuyện với nhịp kể thời gian nhanh. Với cơ hội ngắt song câu thơ đột ngột, và thẩm mỹ và nghệ thuật tách câu thơ trở nên một cực thơ riêng rẽ đặc biệt lạ mắt, kết phù hợp với cơ hội dùng thắc mắc tu kể từ, câu cảm thán... Lượm thiệt sự là 1 bài bác thơ hoặc, cảm động về một tấm gương nhỏ xíu phỏng quyết tử vô cuộc kháng chiến kháng thực dân Pháp.

Lượm là bài bác thơ đặc biệt vượt trội cho tới thơ Tố Hữu trên rất nhiều mặt mũi, về mặt mũi hình tượng, Lượm là 1 anh hùng nằm trong khối hệ thống những anh hùng trở cút quay về rất nhiều lần trong những kiệt tác của ông, nhất là vô tập dượt thơ Việt Bắc: những u, người chị, anh chiến sĩ, đứa em,... tức là hình hình họa một cuộc kháng chiến toàn dân, toàn vẹn. Giọng kể, cơ hội kể chân thực và sống động vô một bài bác thơ tư chữ với tiết tấu thời gian nhanh quí phù hợp với anh hùng được kể. Thầy viên của bài bác thơ rõ rệt, mạch lạc: cuộc gặp gỡ vô tình thân thiết thi sĩ và anh hùng, chuyến hành trình liên hệ sau cùng, sự mất mát gan góc của em, kết thúc đẩy là những cảm tưởng trong phòng thơ về "con người ko chết" ấy.

Hình tượng anh hùng Lượm, vô năm cực thơ đầu nếu như trả kể từ thơ ca sang trọng kí hoạ mô tả chân dung, tớ thấy cơ là 1 người dân có thiệt, kể từ âu phục cho tới dáng vẻ cút, hành động, câu nói. trình bày. Nhưng độ quý hiếm của hình ảnh không chỉ có tạm dừng ở những đường nét vẽ nước ngoài hình. Hoặc trình bày không giống cút, kể từ những lối đường nét với thiệt của nước ngoài hình, vẻ đẹp nhất phía bên trong của em được thể hiện. Đó mới mẻ là vấn đề tạo ra tuyệt hảo thâm thúy với căn nhà thơ:

Chú nhỏ xíu loắt choắt
Cái xắc xinh xinh
Cái chân thoăn thoắt
Cái đầu nghênh nghênh

Giọng thơ tất nhiên là theo gót câu nói. kể, một cơ hội kể uyển chuyển, về âu phục và dáng vẻ cút, cả đường nét người, khuôn mặt mũi. Những kể từ "cái" đặt tại đầu câu tạo ra một cấu tạo khối hệ thống, vừa phải tái diễn vừa phải rất rất đáng kinh ngạc Hay những cảm hứng kinh ngạc vô sự tái diễn. Thích phù hợp với khối hệ thống ấy, là 1 loạt những tính kể từ, động kể từ chỉ vật (đồ vật) và chỉ người trọn vẹn vị kể từ láy. Có những kể từ láy ngay sát âm và ngay sát nghĩa (giữa "thoăn thoắt" và "loắt choắt") bổ sung cập nhật lẫn nhau tạo nên tuyệt hảo về sự việc nhỏ nhỏ xíu và thời gian nhanh nhẹn, tuy nhiên cũng có thể có những kể từ láy mặc cả âm và nghĩa đều không giống xa thẳm nhau: "xinh xinh" với "nghênh nghênh" chẳng hạn: "xinh xinh" là vẻ đẹp nhất tươi tỉnh, hồn nhiên (hoà ăn ý thân thiết âu phục với dáng vẻ người thấp nhỏ), còn "nghênh nghênh" tạo vẻ một trẻ nhỏ mới mẻ rộng lớn cả mức độ vóc và ý chí, mong ước sớm tự động xác định bản thân. Tính đồng hóa về sự việc sử dụng rộng rãi nước ngoài hình nên cho tới câu tiếp theo sau "Ca lô group lệch", và chỉ ngóng với thế là 1 thú vui oà đi ra, chứa chấp cánh:

Mồm huýt sáo vang
Như con cái chim chích
Nhảy bên trên lối vàng

So sánh tiếp tục thay cho dần dần cho tới tả chân, một tính cơ hội tiếp tục đánh giá. Nhà thơ không chỉ có để ý, nhìn đi ra nhưng mà là cảm nhận thấy. Con lối nhưng mà em Lượm đang di chuyển cứ rộng lớn rộng lớn dần dần đi ra, và là tuyến phố đặc biệt đẹp nhất (đường vàng). Hình hình họa tuyến phố đem nhiều tầng nghĩa vừa phải chỉ phía cút, vừa phải chỉ phía dời. Đặt chân vô tuyến phố ấy (con lối kháng chiến của toàn dân), em như bước vào trong ngày hội ("Mồm huýt sáo vang"). Nhịp thơ không chỉ có thể hiện nay bước tiến thời gian nhanh và cộc như ở cực nhị nhưng mà dài thêm hơn, xa thẳm rộng lớn và thay cho cho tới "đi" là "nhảy". Những điệp kể từ và kể từ láy không thể cũng vì thế lí vì thế ấy. Sự phát triển vô linh hồn, vô tư tưởng ở em tương tự một bước nhảy phin trong lúc về hình dáng, hình hài vẫn là 1 đứa trẻ con thơ. Chính sự ko ăn nhập cho tới sánh le này sẽ khởi tạo cho tới Lượm một vẻ đẹp nhất riêng rẽ, băng qua loại mới mẻ mẫu mã bên phía ngoài (ngộ nghĩnh) với đặc điểm đơn lẻ, cá thể nhưng mà vươn cho tới một vóc dáng vẻ niềm tin không giống đem âm vang loại hào hùng với đặc điểm thời đại, với đặc điểm toàn dân. Chỉ với điều loại "khác thường" ấy thống nhất với loại thông thường. Đứa trẻ con thông thường ấy tiếp tục đặc biệt hồn nhiên:

Cháu cút liên lạc
Vui lắm chú à
Ở bốt Mang Cá
Thích rộng lớn ở trong nhà !

Có lẽ thú vui lớn số 1 cần phải share thời điểm hiện nay là thú vui của loài cá tung tăng được kể từ suối, đi ra sông, đi ra đại dương. Lượm được xem là con cái của tổ quốc "con của vạn nhà" chứ không chỉ có hạn hẹp là con cái của một căn nhà. Thơ ko phân tách lí giải nhưng mà giản dị và đơn giản chỉ giãi bày thì này cũng là 1 tín hiệu về sự việc hồn nhiên, phù hợp với tuổi hạc nhỏ. Cũng như tâm lí quí thực hiện người rộng lớn, tập dượt thực hiện người rộng lớn là biểu thị của loại hồi hộp phía bên trong ko lấp liếm được của mình:

Cháu cười cợt híp mí
Má đỏ loét nhân tình quân
Thôi xin chào đồng chí!
Cháu ra đi dần dần...

Một kể từ "đồng chí" nhưng mà náo nức, xôn xang. Đó là ngữ điệu nhưng mà cũng chính là giờ đồng hồ reo vang Lúc người tớ hoàn toàn có thể giã kể từ tuổi hạc thơ nhằm lao vào đội hình. Một trái đất mới mẻ kỳ lạ cởi đi ra, mặc dù vết tích của tuổi hạc thơ còn cơ (cười híp mí, má đỏ loét nhân tình quân). Với thi sĩ, những kỉ niệm ấy làm thế nào hoàn toàn có thể đơn giản và dễ dàng quên, gạt bỏ lớp thiếu thốn niên của nước VN song lập, gạt bỏ đứa con cháu thiệt xứng đáng kiêu hãnh và cũng tương đối đáng yêu và dễ thương của tớ như thế? Trong hành trang trong phòng thơ, hình tượng nhỏ xíu Lượm là 1 sự khích lệ rộng lớn, với cùng một địa điểm ko gì thay cho thế được.

Giá như Lượm ko mất mặt thì ko chắc hẳn Tố Hữu tiếp tục đã đạt được bài bác thơ cảm động này. Thì đi ra, sự khốc liệt của cuộc chiến tranh dường như không loại trừ một ai cho dù là những trẻ em còn chưa kịp trở nên người rộng lớn. Lượm tự động nguyện lao vào cuộc sống chiến tranh và gật đầu đồng ý mất mát, gan góc mất mát. Hình hình họa ấy tiếp tục trở thành một loại tượng đài bất tử. Đoạn thơ nói tới chết choc kiêu dũng của em bắt dầu kể từ câu: "Ra thế - Lượm ơi!".

Một câu thơ tưởng chừng như giản dị và đơn giản vậy thôi nhưng mà kết đúc đủ tía tính chất: nhất quán, cao trào và đột vươn lên là. Nói nhất quán vì thế đó là một bài bác thơ phối kết hợp nhị nhân tố trữ tinh ranh và tự động sự. Tự sự là mạch nối, còn mạch chìm là xúc cảm trong phòng thơ. Nói cao trào vì thế đó là những nỗi niềm trong phòng thơ nhấc lên đỉnh điểm. Còn trình bày đột vươn lên là vì thế loại xúc cảm kể từ nâng niu, phấn khởi tiếp tục trở nên đột ngột, hụt hẫng, nhức nhối, rụng tách. Câu thơ tự động nó vỡ tung ra trở nên nhị nhịp, tự động nó hạn chế tách với những khoảng chừng rỗng xót xa thẳm. "Ra thế" thuộc sở hữu mẩu chuyện chú nhỏ xíu mất mát, còn "Lượm ơi!" là giờ đồng hồ khóc thì thầm thì nhảy lên trở nên nức nở? "Ra thế" thuộc sở hữu khách hàng quan liêu, còn "Lượm ơi!" thuộc sở hữu khinh suất, về nỗi nhức của ngược tim thi sĩ như viên đạn phun vô. Từ xúc cảm tức thời ấy nhưng mà mẩu chuyện vô loại kênh "tin nhà" cơ được kể lại, tất yếu là vô tưởng tượng nhưng mà thi sĩ hoàn toàn có thể hình dung:

Một hôm nào là đó
Như bao hôm nào
Chú đồng chí nhỏ
Bỏ thư vô bao...

Chuyển thư kể từ, khẩu lệnh là trọng trách hằng ngày của những em nhỏ xíu "liên lạc" như Lượm thì với gì nên kể? Nhưng nhưng mà ko. Yếu tố tự động sự của câu nói. kể tự nhiên tăng thêm ý nghĩa Lúc nó phối kết hợp thực hiện một với nhân tố trữ tình, trải qua nhân tố trữ tình. Yếu tố trữ tình ở trên đây thể hiện nay trong các công việc dùng một loại thời hạn ko xác lập "Một hôm nào là cơ - Như bao hôm nào". Có một chiếc gì thiệt mơ hồ nước, 1 phần có lẽ rằng vì thế vô cuộc chiến tranh người tớ ko lưu giữ được thiệt ví dụ (ngày, giờ), 1 phần thao diễn miêu tả trúng được xem cơ hội vô tư lự của Lượm. Em với biết đâu nhé là ngày số phận của tớ. Khổ thơ sẵn sàng cho tới chết choc của anh hùng ở đoạn sau. Cái bị tiêu diệt sắp đến ngay sát nhưng mà Lượm ko biết, tuy nhiên người kể thì đâu với vô tâm. Chính với ý thức ấy nhưng mà thi sĩ thay cho thay đổi đại kể từ xưng gọi, những đại kể từ đơn: con cháu, chú nhỏ xíu, Lượm... vị một đại kể từ ghép: chú đồng chí nhỏ. Cách gọi thương hiệu sang chảnh này ứng với hành vi, với việc khiếu nại mất mát. Vị trí của những người kể chuyện Lúc thì hoà nhập vô anh hùng được kể, Lúc thì tách đi ra với cự li cần phải có nhằm đáp ứng tính khách hàng quan liêu của việc trần thuật:

Vụt qua chuyện mặt mũi trận
Đạn cất cánh vèo vẽo
Thư đề "Thượng khẩn"
Sợ chi hiểm nghèo?

Đối mặt mũi với chết choc nhưng mà Lượm ko hề nghĩ về cho tới nó tuy vậy nó hoàn toàn có thể ra mắt bất kể khi nào là. Vì đòi hỏi của trọng trách, Lượm tiếp tục vượt qua toàn bộ, này đó là tình huống người sáng tác tiếp tục hoá thân thiết vô anh hùng cua bản thân. Còn cực thơ tiếp sau đó, ông quay về địa điểm của những người quan liêu sát:

Đường quê vắng ngắt vẻ
Lúa trổ đòng đòng
Ca lô chú bé
Nhấp nhô bên trên đồng...

Tách thi sĩ thoát khỏi anh hùng được kể vô thơ, tuy nhiên đua sĩ tiếp tục tạo ra một sự hoà nhập mới mẻ thân thiết anh hùng trẻ con thơ của tớ với đồng quê, ruộng lúa, những gì thiệt thân mật và gần gũi, thân thiết nằm trong với trẻ con thơ. Chất biểu cảm trữ tình vô thơ tự động sự toả đi ra theo gót một cơ hội riêng rẽ kể từ phía ấy. Và chủ yếu nó thực hiện cho tất cả những người theo gót dõi phiền lòng cho tới thắt lòng. Kẻ thù địch (đồng nghĩa với loại chết) thì tàn bạo, nham hiểm nhưng mà chú nhỏ xíu của tất cả chúng ta vô trẻo, thơ ngây như 1 tiên đồng. Cái hồn nhiên thần thánh ở anh hùng là ở chỗ: trước họng súng của quân địch, em vẫn ko biết lấp liếm bản thân, cứ lồ lộ, ko hề quan hoài cho tới hiểm hoạ vây hãm. Bởi vậy, Lúc chết choc ập tới, câu thơ như với gì vỡ tung ra thiệt nhức nhối, nghẹn ngào. Giọng tường thuật không thể ở dạng thường thì. Thay thế cho tới nó là 1 giờ đồng hồ kêu thảng thốt chứa chấp lên. Tâm trạng trong phòng thơ qua chuyện câu: "Thôi rồi, Lượm ơi!" không chỉ như người bước hụt nhưng mà còn tồn tại gì như bâng khuâng nửa say nửa tỉnh. Cảm giác ko tin cậy là với thiệt, vì thế nhỏ xíu Lượm, vì thế chú tiên đồng làm thế nào hoàn toàn có thể chết?

Nhưng sự thực nhức xót "Một loại ngày tiết tươi" lại ko thể ko tin cậy. Chỉ với điều quân địch lấy đi mạng sinh sống nhưng mà ko thịt được loại thanh tú, hồn nhiên của một linh hồn thơm nức mùi hương đồng quê lượm lặt.

Đoạn loại tía của bài bác chính thức vị một câu thơ quánh biệt: "Lượm ơi, còn không?". điều đặc biệt vì thế lẽ loại nhất: nó tách đi ra trở nên một loại riêng rẽ, ko sử dụng rộng rãi với cực nào là. Và lẽ loại hai: ko tự động sự, cũng ko trữ tình, nó bao quát triết học tập về lẽ còn mất mặt, trước một cao thâm nhân sinh. Để tiếp sau đó, nhị cực tiếp theo sau như 1 luận triệu chứng tâm hồn: Lượm ko lúc nào mất mặt cút vô niềm mến yêu thương, nuối tiếc. Lượm vẫn sinh sống trong trái tim đồng chí, đồng bào. Cấu trúc trùng điệp (hai cực kết tái diễn nhị cực đầu của bài bác thơ) như 1 âm vang bất tử. Nó vừa phải là thắc mắc, vừa phải là những phúc âm. Sự hô ứng vô bài bác thơ này dễ dàng tạo ra ở người hiểu sự tri kỉ, đồng bộ.

Về thẩm mỹ và nghệ thuật bài bác thơ, Tố Hữu tiếp tục bắc được một chiếc cầu nối với độc giả nhỏ tuổi hạc vị thể thơ tư chữ thiệt vô trẻo, hồn nhiên như bà kể cho tới con cháu, u kể cho tới con cái. Cách kể cũng ko một chiều, đơn điệu. Tuy vẫn dùng cấu tạo đường thẳng liền mạch, lấy trục thời hạn thực hiện điểm tựa tuy nhiên Lúc thẳng (đoạn một), khi con gián tiếp (đoạn hai), phối kết hợp thân thiết mô tả (đoạn một, đoạn hai) với độc thoại (đoạn ba). Tính sống động của bài bác thơ còn thể hiện nay ở sự ngắt nhịp tựa như những nốt lặng bên trên loại chảy tâm tình. Những cực thơ quan trọng đặc biệt như "Ra thế - Lượm ơi!", hoặc "Lượm ơi, còn không?" là những thời cơ tiếp xúc (giữa thi sĩ với độc giả, thân thiết thi sĩ với nhân vật), cũng chính là thời cơ nhưng mà người sáng tác thể hiện tâm tình. Một dụng tâm ko thể ko trình bày là thi sĩ đặt điều anh hùng hero nhỏ tuổi hạc vô toàn cảnh vạn vật thiên nhiên, một vạn vật thiên nhiên thuần phác hoạ, tươi trẻ, ngọt ngào và lắng đọng đặc biệt không xa lạ. Với Lượm, vạn vật thiên nhiên ấy như 1 loại khí trời, về với nó, cá được về với nước. Sự vấn vít thân thiết Lượm với cánh đồng quê phảng phất một tình khuôn tử thân thiết thiết quái dị, với một chiếc gì thiệt tinh khiết bạn dạng năng. Đó là điểm đi ra cút (đi chiến đấu), cũng chính là bến bờ quay trở lại (lúc hi sinh):

Cháu phía trên lúa
Tay bắt chặt bông
Lúa thơm nức mùi hương sữa
Hồn cất cánh thân thiết đồng...

Thiên nhiên ấy, với tâm trí còn thơ ngây của Lượm, nó đó là quê nhà, và rộng lớn hơn: nó là tổ quốc.

I. Về tác giả

Nhà thơ Tố Hữu (tên khai sinh là Nguyễn Kim Thành) sinh vào năm 1920 bên trên Thừa Thiên – Huế, mất mặt năm 2002 bên trên Thành Phố Hà Nội.

Sinh đi ra vô một mái ấm gia đình căn nhà nho túng bấn, kể từ sáu, bảy tuổi hạc Tố Hữu tiếp tục học tập và tập dượt thực hiện thơ. Ông giác ngộ cách mệnh vô thời gian Mặt trận Dân công ty và phát triển thành người điều khiển Đoàn thanh niên Dân công ty ở Huế. Ông chính thức đăng thơ bên trên báo kể từ trong năm 1937-1938. Năm 1939, ông bị thực dân Pháp bắt nhốt. Năm 1942, Tố Hữu vượt lên trên ngục nối tiếp hoạt động và sinh hoạt cách mệnh. Năm 1945, ông điều khiển khởi nghĩa ở Huế. Sau Cách mạng mon Tám, Tố Hữu phát triển thành căn nhà điều khiển tư tưởng, văn nghệ của Đảng và Nhà VN, mặt khác cũng phát triển thành thi sĩ rộng lớn của nền văn học tập cách mệnh VN.

Tác phẩm tiếp tục xuất bản: Từ ấy (thơ, 1946); Việt Bắc (thơ, 1954); Gió lộng (thơ, 1961); Ra trận (thơ, 1972); Máu và hoa (thơ, 1977); Một giờ đồng hồ đờn (thơ, 1992); Xây dựng một nền văn nghệ rộng lớn xứng danh với dân chúng tớ, thời đại tớ (tiểu luận, 1973); Cuộc sinh sống cách mệnh và văn học tập thẩm mỹ và nghệ thuật (tiểu luận, 1981); Nhớ lại 1 thời (hồi kí, 2000).

Nhà thơ và đã được nhận: Giải Nhất phần thưởng văn học tập Hội Văn nghệ VN (1954 – 1955); Trao Giải văn học tập ASEAN (1996); Trao Giải Sài Gòn về văn học tập thẩm mỹ và nghệ thuật (đợt I, năm 1996).

II. Kiến thức cơ bản

1. Bài thơ kể và miêu tả về Lượm vị câu nói. của những người chú. Câu chuyện kể về cuộc gặp gỡ của nhị chú con cháu ở TP. Hồ Chí Minh Huế vô “ngày Huế sụp máu”, sự quyết tử kiêu dũng của Lượm Lúc thực hiện trọng trách và hình hình họa sinh sống mãi của Lượm.

Theo cơ, hoàn toàn có thể phân tách bài bác thơ trở nên tía phần.
– Từ đầu cho tới “cháu ra đi dần dần...”: cuộc gặp gỡ ở Huế.
– Tiếp cho tới “hồn cất cánh thân thiết đồng...”: sự quyết tử kiêu dũng của Lượm Lúc thực hiện trọng trách liên hệ.
– Còn lại: Lượm sinh sống mãi với núi sông tổ quốc.

2. Hình hình họa Lượm được mô tả kể từ cực thơ loại nhị cho tới cực thơ loại năm. Về trang phục: loại xắc xinh xinh, mũ chào mào group chéo. Đó là âu phục cho những chiến sỹ liên hệ thời kháng Pháp.

Lượm kiêu hãnh, vị việc làm của tớ.
– Cử chỉ thời gian nhanh nhẹn: Cái chân thoăn thoắt, nghịch ngợm, hồn nhiên Cháu cười cợt híp mí, mồm huýt sáo vang.
– Lời trình bày đương nhiên, sống động (Cháu cút liên hệ. Vui lắm chú à. Tại bốt Mang Cá. Thích rộng lớn ở nhà).

Hình hình họa Lượm nhỏ nhắn, mừng rỡ tươi tắn, hồn nhiên, thật tâm rất giản đơn yêu thương, dễ dàng mến.
Các nhân tố thẩm mỹ và nghệ thuật kể từ lý, đối chiếu, nhịp độ tiếp tục góp thêm phần xung khắc hoạ đúng chuẩn và sống động hình hình họa Lượm, chú nhỏ xíu liên hệ.

3. Nhà thơ tưởng tượng chuyến hành trình công tác làm việc sau cùng của Lượm đặc biệt nguy khốn, khó khăn khăn: Mặt trận, đạn cất cánh vèo vèo. Nhiệm vụ cung cấp bách, Lượm đặc biệt điềm tĩnh băng qua trở ngại.

Vụt qua chuyện mặt mũi trận
Sợ chi hiểm nghèo?

Bọn giặc tiếp tục thịt sợ hãi Lượm, tiếp tục phun trúng em bên trên đồng quê vắng ngắt. Lượm tiếp tục té xuống như 1 cục cưng nhỏ xíu nhỏ:

Cháu phía trên lúa
Tay bắt chặt bông
Lúa thơm nức mùi hương sữa
Hồn cất cánh thân thiết đồng

Hình hình họa Lượm thiệt gan góc làm cho quý khách yêu dấu, cảm phục.

Trong đoạn thơ này còn có cực thơ được kết cấu quan trọng đặc biệt bao gồm một câu thơ (thông thông thường nỗi cực với tư câu). Câu thơ đó lại được ngắt thực hiện nhị loại (Ra thế/Lượm ơi!...) Khổ thơ và câu quan trọng đặc biệt này thao diễn miêu tả lòng nhức xót tiếc thương như dồn nén lại, như đứt đoạn đi ra trước tin cậy quyết tử đột ngột của Lượm.

4. Trong bài bác thơ, người kể chuyện tiếp tục gọi Lượm vị nhiều kể từ xưng hô không giống nhau: Cháu, chú nhỏ xíu, Lượm, Chú đồng chí nhỏ, con cháu, chú nhỏ xíu. Tác fake thay cho thay đổi cơ hội gọi vì thế mối quan hệ của người sáng tác và Lượm vừa phải là chú con cháu, lại vừa phải là đồng chí,vừa phải là của một thi sĩ với cùng một chiến sỹ tiếp tục quyết tử. Trong đoạn thơ sau nằm trong, người sáng tác gọi Lượm là “Chú bé” vì thế thời điểm hiện nay Lượm không thể là kẻ con cháu riêng rẽ của người sáng tác. Lượm được xem là của quý khách, từng căn nhà,

Lượm tiếp tục trở nên một chiến sỹ nhỏ quyết tử vì thế quê nhà, tổ quốc.

Sự xen kẹt những quan hệ như vậy làm cho tình thân của người sáng tác tăng thắm thiết và thâm thúy, ràng buộc. Bài thơ vì vậy càng tăng cảm động.

5. Câu thơ “Lượm ơi còn không?” như 1 thắc mắc giàn giụa nhức xót về sự việc quyết tử của Lượm. Sau câu thơ ấy, người sáng tác lập lại nhị cực thơ đầu với hình hình họa Lượm hồn nhiên mừng rỡ tươi tắn. Sự lập lại sở hữu dụng tâm xác định Lượm ko bị tiêu diệt, Lượm ko mất mặt. phía trên tiếp tục với cực thơ trình bày về sự việc hoá thân thiết của Lượm:

Cháu phía trên lúa
Tay bắt chặt bông
Lúa thơm nức mùi hương sữa
Hồn cất cánh thân thiết đồng

Đến trên đây một đợt tiếp nhữa, người sáng tác xác định Lượm sinh sống mãi trong trái tim quý khách, sinh sống mãi nằm trong núi sông, tổ quốc.

III. Rèn luyện kỹ năng

1. Cách đọc

Bài thơ bao gồm mươi lăm cực (khổ loại bảy bao gồm nhị loại thơ, cực loại 13 chỉ bao gồm một loại thơ). Khi hiểu bài bác thơ, cần thiết lưu ý:
– Đoạn 1 hiểu theo gót giọng kể (trung bình, chậm);
– Đoạn 2 và 3 hiểu tiết tấu thời gian nhanh rộng lớn Lúc hiểu đoạn 1;
– Đoạn 4 hiểu theo gót giọng hội thoại (tươi mừng rỡ, thể hiện nay tính cơ hội hồn nhiên);
– Hai câu đầu đoạn 5 giọng kể, câu loại tía hiểu giọng cao hơn nữa, và câu cuối (“Cháu ra đi dần”) hiểu lờ lững và ngừng nghỉ ngơi cơ hội đoạn lâu rộng lớn những đoạn trước;
– Ba câu đầu đoạn 6 hiểu giọng kể, câu loại tư hiểu giọng trầm và lờ lững rộng lớn, sẵn sàng tư thế xúc động;
– Đoạn 7 bao gồm nhị loại thơ, từng loại nhị chữ, hiểu lờ lững (nhịp 1/1), biểu lộ sự nhức xót, cuối đoạn ngừng nghỉ ngơi lâu, thể hiện nay tình thân lắng đọng;
– Đoạn 8, 9, 10 hiểu giọng kể, thể hiện nay sự hồi ức – quan trọng đặc biệt câu “Đạn cất cánh vèo vèo” ngắt nhịp 2/1/1 mạnh và dứt khoát, câu “Nhấp nhô bên trên đồng” hiểu chậm;
– Đoạn 11 câu đầu ngắt 1/1/2 và hiểu nhấn mạnh vấn đề ở chữ “loè”, câu loại nhị ngắt 2/2 hiểu lờ lững, những câu còn sót lại hiểu lờ lững phối kết hợp giọng hồi tưởng;
– Đoạn 12 nối tiếp hiểu lờ lững, giọng bổi hổi mô tả sự mất mát kiêu dũng của Lượm, cuối câu loại tư ngừng nghỉ ngơi lâu rộng lớn những đoạn trước;
– Đoạn 13 (“Lượm ơi, còn không?”) ngắt 2/2 và hiểu giọng trầm, thiết tha, cuối câu ngừng nghỉ ngơi lâu;
– Đoạn 14 hiểu giọng vui vẻ, tái ngắt hiện nay hình hình họa Lượm hồn nhiên, nhí nhảnh... với ý nghĩa sâu sắc khẳng định: Lượm mất mát tuy nhiên bất tử.

2. Viết một quãng văn khoảng chừng mươi loại mô tả chuyến hành trình liên hệ sau cùng và sự mất mát của Lượm

Gợi ý: Khi ghi chép cần thiết lưu ý mô tả kĩ những chi tiết:
– Lượm sẵn sàng cho tới chuyến hành trình liên hệ sau cùng như vậy nào?
– Hành động, ý chí của Lượm Lúc gặp gỡ nguy hiểm thể sinh ra sao?
– Khi té xuống vì thế bị trúng đạn của quân địch, Lượm đã từng gì? Ý nghĩa của hành vi ấy?
– Nhân vật Lượm nhằm lại vô em niềm trầm trồ đi ra sao?

Mình đang được vướng mắc là sau câu "Lượm ơi, còn ko ?" như 1 thắc mắc giàn giụa nhức xót sau sự quyết tử của Lượm. Vì sao sau câu thơ ấy người sáng tác tái diễn nhị cực thơ ở đoạn đầu với hình hình họa Lượm hồn nhiên mừng rỡ tươi?

Lượm vô Tuổi thơ kinh hoàng ko nên Lượm của Tố Hữu.

Môn toả hoàng thơm,
Nguyệt tẩm mai hoa lãnh.

Khổ thơ thứ hai là "Chú nhỏ xíu loắt choắt" Hay những "Cháu nhỏ xíu loắt choắt" vậy?
"Chú lên lối xa" Hay những "Chú lên lối ra"?
Ai biết vấn đề đúng chuẩn thì chỉ giáo nha! Thanks nhìu ^^

Khổ loại nhị là "Chú nhỏ xíu loắt choắt", cực loại sáu là "Chú lên lối ra" ạ :)
Nguồn: "Thơ Tố Hữu", NXB giáo dục và đào tạo, 2003 và Sách giáo khoa :)

Môn toả hoàng thơm,
Nguyệt tẩm mai hoa lãnh.

Xem thêm: ảnh thanh gươm diệt quỷ ngầu

Chú nhỏ xíu loắt choắt,chú lên lối đi ra các bạn ơi:)

Sở dĩ người sáng tác với thắc mắc vì vậy,theo gót tôi hiểu vì thế Lượm vẫn đang còn giới hạn tuổi thiếu thốn niên vô tư lự hồn nhiên tuy nhiên có lẽ rằng em tiếp tục trưởng thành và cứng cáp rộng lớn sau thời điểm nhập cuộc mặt mũi trận. Tác fake luyến tiếc sự  vô tư hồn nhiên của Lượm

Trang vô tổng số 4 trang (39 bài bác trả lời)
[1] [2] [3] [4] ›Trang sau »Trang cuối