Chương 138
Nhân gian dối, Lôi Hạ Trạch.
Thanh Quỳ theo đòi Triều Phong, men dọc từ bờ Vong Xuyên. Cốc Hải Triều ko xa vời ko ngay sát theo đòi sát đàng sau. Không bao lâu, chỉ thấy sắc trời nhuộm sáng sủa, ráng color cam đỏ tía. Một vòng mặt mày trời đỏ tía mỉm mỉm cười lòi ra nửa khuôn mặt mày, nồng sức nóng tuy nhiên dịu dàng êm ả.
Thanh Quỳ gần như là rơi lệ. Nàng ngỏ nhì tay đi ra, cảm hứng tương đối lạnh lẽo lọt qua loa những ngón tay, trong cả lòng người cũng rất được sưởi lạnh lẽo. Nàng hít thâm thúy một tương đối, mùi hương của bùn khu đất và thảm cỏ phả nhập mặt mày. Hương hoa chim hót, giờ đồng hồ người chó sủa.
Đây mới mẻ là nhân gian dối nường sinh sinh sống kể từ nhỏ.
Triều Phong và nường sóng vai tuy nhiên hành, Cốc Hải Triều theo đòi bảo đảm. Nhân gian dối mon sáu không khí nóng hổi, bên trên trán Thanh Quỳ đều lấm tấm từng giọt các giọt mồ hôi. Nhưng sắc mặt mày hắn lại xanh lơ white, rõ ràng tổn thương ko ngoài hẳn. Lần trước sau khoản thời gian kể từ Quy Khư quay trở lại, hắn vốn liếng đã biết thành thương. Lần này vì như thế thực hiện mang lại Ma tộc giải trừ mệnh lệnh cấm nó, hắn lại nối tiếp bị thương.
Cho mặc dù Thanh Quỳ cảnh giác điều chăm sóc, tuy nhiên cũng ko thể Phục hồi lại nhập một khoảng tầm thời hạn cụt được.
Hắn cũng không thật nhằm ý, nói: "Nơi này là Lôi Hạ Trạch, tất cả chúng ta ở trên đây ngóng một người."
"Chờ người?" Thanh Quỳ nhìn nhìn phía đằng trước, chất vấn, "Chờ ai?"
Trên môi Triều Phong lòi ra một nụ mỉm cười, nói: "Người tuy nhiên nường ham muốn bắt gặp nhất."
Thanh Quỳ tức thời từ đầu đến chân đều khẩn trương không còn lên —— là Dạ Đàm sao? Nàng nhìn xung quanh tứ bề, lại không đủ can đảm chất vấn.
Cách ê ko xa vời, Dạ Đàm vượt lên biên thuỳ Yêu tộc, phi vào Lôi Hạ Trạch. Mới vừa phải chuồn được vài ba bước, nường thông thoáng trông thấy người đang được ngóng ở ven lối, từ đầu đến chân như bị tiến công mạnh một cú.
Thanh Quỳ? Nàng sử dụng mức độ dụi dụi nhì đôi mắt, nhâm nhẩm nói: "Ta xuất hiện tại ảo giác sao?"
Thanh Quỳ lại rơi nước đôi mắt, nường đi ra mức độ vẫy tay với Dạ Đàm. Dạ Đàm xông cho tới, tuy nhiên liếc đôi mắt thấy Triều Phong và Cốc Hải Triều sát bên Thanh Quỳ, nường tức thời ngừng bước.
"Là ngươi à?" Nàng vẻ mặt mày dự phòng.
Phía sau Triều Phong và Thanh Quỳ, Cốc Hải Triều vẫn còn đó không bao giờ quên được, thứ tự thứ nhất họp mặt Dạ Đàm vẫn đâm hắn một nhát. Hắn hừ một giờ đồng hồ, con quay mặt mày chuồn. Triều Phong ngược lại tỏ vẻ bình thản: "Đã lâu ko bắt gặp."
Dạ Đàm làm theo Cốc Hải Triều, cũng hừ một giờ đồng hồ, thời điểm hiện tại mới mẻ phụt cho tới trước mặt mày Thanh Quỳ, ôm nường một chiếc thiệt chặt. Thanh Quỳ ở trước mặt mày Triều Phong, không đủ can đảm gọi thương hiệu Dạ Đàm, chỉ hỏi: "Muội sinh sống thế nào?" Nàng sờ sờ mặt mày Dạ Đàm, lại nhức lòng, "Sao mới mẻ chuồn Thần tộc sở hữu bao nhiêu ngày, từ đầu đến chân đều gầy nhom chuồn rồi."
Dạ Đàm ngược lại ko phải nhằm ý điều này, kề sát nhập tai nường nhẹ dịu nói: "Ta rất có thể sinh sống được vẫn chất lượng lắm rồi! Sau này nếu như Thiên giới sở hữu mưa sao sa, tỷ ngàn vạn thứ tự chớ chuồn coi nha!" Nàng ôm ôm eo Thanh Quỳ, thưa, "Tỷ ngược lại Khủng đi ra một chút ít rồi, đồ ăn ở Ma tộc thật ngon à? Tại sao Thiên giới chỉ mất loại chay thôi chứ?"
Thanh Quỳ đương nhiên là Khủng lên một chút ít, đồ ăn nhập Triền Hồn động trái khoáy thực đặc biệt chăm sóc người. Mắt thấy muội muội ở tức thì trước đôi mắt, lòng nường tràn đầy thương yêu: "Thiên giới luôn luôn dùng đồ chay tuy nhiên. Muội không tồn tại chuyện gì là chất lượng rồi, bao nhiêu thời buổi này, tớ thường ngày thường rất lo ngại mang lại muội."
Dạ Đàm trông thấy nường, lòng tràn trề vui vẻ mừng, trong cả phong hàn cũng ngẫu nhiên ngoài hẳn. Nàng vùi mặt mày nhập vào cổ Thanh Quỳ: "Ta cũng lo ngại mang lại tỷ. Thế này, ở Ma tộc đùa sở hữu vui vẻ không? Ma hậu còn làm cho khó khăn dễ dàng mang lại tỷ nữa không?"
Một điểm nguy nan như thế, nường lại chỉ quan hoài đùa vui vẻ ko thôi. Thanh Quỳ rung lắc đầu, nói: "Ma hậu mới gần đây bị cấm túc, Nhị năng lượng điện hạ Đỉnh Vân cũng trở nên tước đoạt binh quyền." Nàng biết Dạ Đàm tinh nghịch, hỏi: "Muội ở Thần tộc, không khiến họa gì chứ?"
"Ách......" Dạ Đàm chột dạ, "Ta...... tớ có gây ra họa gì đâu, tớ ở Thần tộc thể hiện rất hay. phường chúng ta đều...... ừm, đều khá thỏa mãn nhu cầu."
"Vậy là chất lượng rồi." Thanh Quỳ kể từ bên cạnh hông mang ra một viên đan dược, đút nhập vào mồm Dạ Đàm, "Hai thời buổi này sở hữu nên lại chạy ra bên ngoài đùa rồi ko, bị bệnh dịch cũng ko chuồn bốc dung dịch. Không nên tớ vẫn mang lại muội một phương dung dịch trị cảm ổm rồi sao?"
"Phương dung dịch ê của tỷ thực sự đặc biệt đắc đấy." Dạ Đàm vừa phải suy nghĩ cho tới chuyện này, vẫn còn đó nhức ruột, nói: "Nào sở hữu ai nuốm tám lượng bạc chuồn mua sắm một thang dung dịch chỉ nhằm trị phong hàn đâu? Ui, nếu như tỷ vẫn trở lại rồi, tất cả chúng ta nằm trong nhập vào cung thăm hỏi phụ vương vãi đi!"
Thanh Quỳ khẽ giật thột, ngay tức khắc nắm vững ý của nường —— chỉ việc nhì người chúng ta bên cạnh đó quay trở lại Li Quang thị, sở hữu Li Quang Dương thực hiện căn nhà, Thanh Quỳ đương nhiên ko cần thiết trở lại Ma tộc nữa. Cứ như thế trở lại nhân gian dối thôi sao?
Nàng đột nhiên trị hiện tại, bản thân vậy và lại chần chờ. Nhưng vì như thế sao chần chờ chứ? Nàng là Li Quang Thanh Quỳ, là Thiên phi Thần tộc toan đi ra kể từ nhỏ. Há rất có thể chần chừ?
Nàng xoay người lại nhìn Triều Phong, Triều Phong đang dần nhìn nường. Mặc mặc dù cơ hội khá xa vời, tỷ muội nhì người thì thầm giọng cũng tương đối nhỏ, tuy vậy với nhĩ lực của hắn, ko thể ko nghe thấy được.
Nàng vẫn tiếp tục ham muốn quay trở lại. Tâm trạng Triều Phong sở hữu tương đối trầm xuống, trái khoáy nhiên, Thanh Quỳ tiếp cận phía mặt mày này, nhẹ nhàng ganh đua lễ, nói: "Tam năng lượng điện hạ, tớ ham muốn tiện thể chuồn thăm hỏi phụ vương vãi một chút ít, vẫn mong chờ năng lượng điện hạ được chấp nhận."
Lúc nường thưa điều này, chữ chữ đều mặc nhiên, tương tự như thực sự đơn giản về căn nhà thăm hỏi người thân trong gia đình, tuy nhiên ko nên kể từ biệt tách xa vời.
Thật là vô tình vượt lên trước chuồn, chỉ vừa phải suy nghĩ cho tới điều này thôi, tớ đã và đang thấy nhức lòng rồi.
Triều Phong để ý nhìn nường, cơ hội sương ráng nhân gian dối, mỉm mỉm cười với nường.
Bạn đang được hiểu truyện bên trên NetTruyen.com.vn
Bình luận