“Hả?”
Trịnh Thư Ý đứng lặng nom chằm chằm Thời Yến, nỗ lực ghi nhớ lại, “Vậy… là trước cơ nữa hả anh?”
Bạn đang xem: thời yến trịnh thư ý
Cô hòn đảo đôi mắt, tự động lầm bầm 1 mình, “Chắc là hồi ĐH nhỉ? Không thể sớm rộng lớn được, em vô ĐH mới mẻ cho tới Giang Thành.”
Thời Yến xua tay với cô.
Trịnh Thư Ý trả hồn, “Sao thế anh?”
“Em về chuồn.”
Thời Yến nâng cửa ngõ kính xe cộ lên, rời khỏi vẻ xua đuổi người.
Trịnh Thư Ý ngăn cửa ngõ lại chất vấn cho tới nằm trong, “Anh trình bày mang đến em có thể đi nhưng mà, em ko ghi nhớ nổi.”
Nghe thấy câu “không ghi nhớ nổi” cơ, Thời Yến đột nhiên thấy thực sự hài hước Lúc anh tự động dưng nói lại chuyện này.
Anh gỡ từng ngón tay của Trịnh Thư Ý thoát khỏi cửa ngõ xe cộ.
“Nhớ ko rời khỏi thì chớ ghi nhớ nữa.”
…
Mặc cho dù Thời Yến không thích kế tiếp nói tới chủ thể này, tuy nhiên Trịnh Thư Ý cứ canh cánh trong tâm địa vô xuyên suốt quãng đàng về ngôi nhà, khi ngồi trêи nệm vẫn kế tiếp tâm trí thiệt lâu.
Cô nghĩ về, nếu như cô từng bắt gặp Thời Yến thì chắc chắn cô sẽ không còn quên.
Nhưng Thời Yến ko Chịu trình bày mang đến cô biết, nhưng mà cô lại không tồn tại cơ hội này nạy mồm anh.
Trịnh Thư Ý ngả người lên nệm, nom đăm đăm lên xà nhà, ngọn đèn chùm phản chiếu khả năng chiếu sáng bùng cháy khiến cho những phân tử lớp bụi li nhảy ở phía bên trong.
Cô nom một thời gian, khóe môi đột nhiên chốc cong lên, tiếp sau đó xoay người chuồn vô chống nhà bếp.
Phòng nhà bếp Trịnh Thư Ý tuy vậy được sẵn sàng không thiếu thốn trang bị, tuy nhiên cô rất rất hiếm khi nấu nướng cơm trắng, phía trong gầm tủ giá buốt chỉ mất đồ ăn thời gian nhanh, túi gạo đặt điều vô tủ đựng đồ còn ko hé rời khỏi.
Không biết vì thế sao nhưng mà kể từ sau khoản thời gian kể từ khám đa khoa về bên, Trịnh Thư Ý cảm nhận thấy nhường nhịn như bệnh dịch tình của tớ đùng một phát vẫn khỏe khoắn rộng lớn thật nhiều.
Cơn nóng bức vẫn hạ kể từ khi này, toàn bộ cơ thể cũng trở thành tự do tương đối, một chén cháo white ko nêm phụ gia cô cũng rất có thể ăn một cơ hội ngon miệng.
Sau bữa tiệc, Trịnh Thư Ý chuồn vòng vòng xung quanh phòng tiếp khách một thời gian, thậm chí còn cô còn cảm nhận thấy bản thân rất có thể đi làm việc tức thì ngay tắp lự.
Nhưng mà…
Trịnh Thư Ý ngồi xuống sofa doãi chân rời khỏi, chuyến thứ nhất xuất hiện nay cảm hứng mệt rũ rời.
Cô chỉ mong muốn ở trong nhà nghỉ dưỡng, ko cần tâm trí nhiều, cần như thế mới mẻ ko uổng phí khoảng không gian thoáng mát sau mưa ngày thời điểm hôm nay.
…
Rất thời gian nhanh đang đi vào năm giờ, Tần Thời Nguyệt nhắn tin nhắn đến: Chị nâng rộng lớn chưa?
Trịnh Thư Ý trở bản thân, bắt chéo cánh chân vấn đáp lời nhắn của Tần Thời Nguyệt.
Trịnh Thư Ý: Chị khỏe khoắn rồi.
Trịnh Thư Ý: Hôm ni cám ơn em nhé.
Tần Thời Nguyệt: Hả?
Tần Thời Nguyệt: Cám ơn em chuyện gì?
Trịnh Thư Ý: Không đem gì, cám ơn em vẫn quan hoài cho tới chị.
Tần Thời Nguyệt: Chị khách hàng sáo vượt lên, chị đang khiến gì thế?
Trịnh Thư Ý: Không làm những gì không còn, đang được nghỉ dưỡng một thời gian.
Tần Thời Nguyệt: Thế lúc nào chị canh ty em đây?
Trịnh Thư Ý chợt ghi nhớ rời khỏi chuyện cô nhóc từng trình bày trước khi, hấp tấp vàng hé danh bạ lần thương hiệu Dụ Du.
Ngay Lúc ngón tay khẽ lướt xuống, vô đầu cô đột nhiên ghi nhớ rời khỏi một chuyện, toàn bộ cơ thể cứng đờ.
Ặc, bao nhiêu ngày trước cô nghĩ về cả đời này bản thân và Thời Yến sẽ không còn bắt gặp nhau nữa, cho nên vì vậy vẫn bỏ kết các bạn với anh.
Thế thì việc nhưng mà thời điểm hôm nay anh nhắc ở trêи xe cộ dễ thường là chuyện này ư?
Không, chắc chắn rằng là ko cần đâu.
Chỉ Lúc anh dữ thế chủ động nhắn tin tưởng mang đến cô mới mẻ phân phát xuất hiện bản thân bị bỏ kết các bạn.
Loading...
Mà nếu mà anh phân phát hiện nay thiệt, thế thì sao anh lại rất có thể điềm tĩnh nhắc chuyện này với cô.
Trịnh Thư Ý vừa vặn yên ủi bạn dạng thân mật vừa vặn chột dạ cắm gắp ngón tay.
Trịnh Thư Ý: Em gửi Wechat cậu út ít em thanh lịch mang đến chị trước vẫn.
Tần Thời Nguyệt:???
Tần Thời Nguyệt: Không cần chị đem rồi ư?
Trịnh Thư Ý: À, chị lỡ tay xóa lộn rơi rụng rồi.
Tần Thời Nguyệt: Chị, em đâu cần trẻ em thân phụ tuổi hạc, làm thế nào tin tưởng bao nhiêu câu nói. này. [Mỉm cười]
Tần Thời Nguyệt: Chị tu say cỡ này mới mẻ rất có thể xóa lộn người chứ.
Trịnh Thư Ý: Em chớ chất vấn nữa.
Tần Thời Nguyệt nghe câu nói. ko chất vấn nữa, ngoan ngoãn ngoãn gửi Wechat của Thời Yến thanh lịch.
Vì đơn phương bỏ kết các bạn cho nên vì vậy không cần thiết phải đợi xác nhận, sau khoản thời gian Trịnh Thư Ý nhấp vào nút “thêm vô danh bạ”, Thời Yến lại con quay về bên list các bạn chất lượng của cô ý.
Ngoại trừ không hề lịch sử dân tộc truyện trò rời khỏi thì tất cả vẫn không tồn tại gì thay cho thay đổi.
Nhìn sườn chat trống rỗng nhẵn, Trịnh Thư Ý lại cảm nhận thấy không dễ chịu.
Suy nghĩ về một thời gian, Trịnh Thư Ý dè dặt gửi qua một nhãn dán.
Trịnh Thư Ý: Ngẩn người.GIF
Không ngờ Thời Yến lại vấn đáp rất rất thời gian nhanh.
Nhưng vẫn chính là phong thái giá buốt lùng như trước đó.
Thời Yến: Em rảnh lắm à?
Trịnh Thư Ý:…
Trịnh Thư Ý: Em ko rảnh, em đang được tâm trí trang nghiêm một chuyện, mong muốn chất vấn anh trên đây.
Thời Yến: Em trình bày chuồn.
Cô chũm Smartphone, tựa như một phái nữ sinh vừa vặn mới mẻ biết yêu thương, khóe mồm cong cong, gõ từng chữ một.
Trịnh Thư Ý: Mẫu bạn nữ hoàn hảo của anh ấy là gì thế?
Cô ko hẳn trang nghiêm chất vấn chuyện này.
Trịnh Thư Ý biết, anh đem tương đối quí bản thân.
Nhưng Lúc mong chờ anh vấn đáp lại, trong tâm địa cô vẫn đem theo đuổi chút mong đợi.
Vài phút sau, mặt mũi cơ mới mẻ đem động tĩnh.
Thời Yến: Điềm đạm.
Trịnh Thư Ý: “…”
Thời Yến: Đoan trang.
Trịnh Thư Ý: “…”
Thời Yến: Nghiêm túc.
Trịnh Thư Ý: “…”
Vài giây sau, Trịnh Thư Ý mặt mũi ko thay đổi sắc gõ chữ gửi thanh lịch.
Trịnh Thư Ý: Phóng viên chất lượng của tập san Kinh tế và Tài chủ yếu, cá tính điềm đạm, chuyên nghiệp ngành đoan trang, hành văn trang nghiêm.
Trịnh Thư Ý: Em thấy kiểu mẫu người hoàn hảo của anh ấy đó là em cơ.
Thời Yến: Thật ư?
Trịnh Thư Ý không hiểu biết tự động dưng anh lại giở tính thế này là đem ý gì.
Ngay tiếp sau đó, Thời Yến gửi bao nhiêu hình ảnh chụp lại screen thanh lịch.
Trịnh Thư Ý không tồn tại lịch sử dân tộc truyện trò, tuy nhiên anh đem.
Tấm loại nhất là hình ảnh chụp screen Trịnh Thư Ý gửi thường xuyên năm meme.
Trong tấm hình ảnh chụp screen loại hai:
Trịnh Thư Ý: Ngày u ám của Mạc Văn Úy, Ngày nắng và nóng của Châu Kiệt Luân, Ngày mưa của Tôn Yến Tư, cũng ko vì thế được truyện trò nằm trong anh.
*Tất cả những bài xích hát 阴天, 晴天, 雨天, và “trò chuyện” 聊天 đều sở hữu chữ 天, Trịnh Thư Ý đang được đùa chữ.
Trong tấm hình ảnh chụp screen loại ba:
Trịnh Thư Ý: Anh quí hấp thụ nước không?
Thời Yến: Bình thông thường.
Trịnh Thư Ý: Thế thì anh vẫn quí 70% thế giới em rồi.
Trong tấm hình ảnh chụp screen loại tư:
Trịnh Thư Ý: Anh biết kéo đàn violin không?
Thời Yến: Không.
Trịnh Thư Ý: Thế sao anh lại khiến cho cõi lòng* em xao động?
*心弦: Hán Việt là tâm huyền, huyền vô thừng đàn.
Thời Yến:…
Tấm hình ảnh chụp screen loại năm:
Trịnh Thư Ý: Trời ơi, tuồng như khi nãy đem động khu đất ấy, anh đem cảm biến được không?
Thời Yến:?
Trịnh Thư Ý: À, hóa rời khỏi ko cần động khu đất, nhưng mà là ngược tim em đang được nhảy nhót mọi khi ghi nhớ cho tới anh.
Thời Yến: Im mồm.
Tấm hình ảnh chụp screen loại sáu:
Trịnh Thư Ý: Em thấy anh gần như là vẫn tuyệt vời rồi, duy chỉ tồn tại một thiếu thốn sót thôi.
Xem thêm: các trường đại học công lập ở tphcm
Thời Yến:?
Trịnh Thư Ý: Thiếu em á.
Thời Yến: Trịnh Thư Ý, cho tới khám đa khoa soát lại tâm trí chuồn.
Nhìn bao nhiêu tấm hình ảnh chụp screen này, Trịnh Thư Ý như thay đổi ko thông.
Da đầu cô bại dại dột như đang đem hàng nghìn hàng ngàn con cái con kiến đang được trườn trêи cơ, ngón chân quặp xuống sàn ngôi nhà như chuẩn bị xẻ lên được 1 căn hộ thân phụ chống chủ yếu, nhị phòng tiếp khách luôn luôn rồi.
Gần một mon ko liên hệ cùng nhau, nằm trong Thời Yến ồn ào ko vui vẻ một thời hạn, cô từng đắm ngập trong thể trạng u ám bi quan lại, nên vẫn quên rơi rụng phương thức ở cùng với nhau trước khi.
Lúc trước, cô… cô trình bày thế ư?
Mấy câu thả thính kiểu mẫu ở trêи mạng này sợ hãi người tởm gớm!
Trịnh Thư Ý: Dừng tay!
Trịnh Thư Ý: Anh chớ gửi nữa.
Đáng tiếc, Thời Yến thực hiện như ko thấy, từng tấm từng tấm hình ảnh chụp screen thường xuyên được gửi cho tới.
Mấy tin tưởng này sẽ không cần thiết anh nhọc sức lần lần, tiện tay lướt một chiếc là đem tức thì.
Đến Lúc mươi bao nhiêu tấm hình ảnh chụp screen được gửi thanh lịch mang đến cô, Trịnh Thư Ý đang không Chịu nổi nữa.
Trịnh Thư Ý: TC!!!
Thời Yến sau cùng cũng tạm dừng.
Thời Yến: Sao?
Trịnh Thư Ý: Nếu nhưng mà anh cứ kế tiếp gửi nữa, ngày mai anh tiếp tục thấy tin tưởng nhan đề là 1 cô nàng trẻ em xinh rất đẹp vẫn nhảy lầu tự động tử đấy.
Thời Yến: Không coi demo em tỉnh bơ, đoan trang, trang nghiêm thế này hả?
Trịnh Thư Ý: “…”
Cô ngả người lên ghế sofa, vùi mặt mũi vô gối, chẳng mong muốn nom Smartphone nữa.
Chẳng thủ thỉ nổi nữa rồi.
Chờ mãi nhưng mà ko thấy Trịnh Thư Ý vấn đáp lại, Thời Yến biết cô bị anh chọc quê rồi.
Anh mỉm cười mỉm cười, rõ nét là bản thân đang được bận, tuy nhiên cũng ráng gửi thanh lịch vài ba chữ nhạt nhẽo nhẽo: Em đang khiến gì thế?
Vừa nhắn tin nhắn chuồn, Trần Thịnh lao vào văn chống, rời khỏi hiệu chỉ tay rời khỏi bên phía ngoài với Thời Yến.
Thời Yến đặt điều Smartphone xuống, chuồn thanh lịch chống họp.
Khách sản phẩm của Minh Dự Vân Sang đi dạo mới đây tăng phin, trung tâm tài liệu lúc đầu ko thể gánh được report phát triển nhiệm vụ, tuy nhiên nếu như tự động không ngừng mở rộng IDC rất rất cần thiết ngân sách thiết kế và phí gia hạn rất rất cao.
Trải qua quýt bao cuộc thảo luận của đa số cấp cho vận hành, người xem đồng tình nhận định rằng, phương án tối ưu nhất vô thời kỳ lúc này đó là liên minh thẳng với những doanh nghiệp có trách nhiệm, nhằm thiết kế nền tảng năng lượng điện toán đám mây tiên tiến và phát triển nhất lúc này.
Hạng mục của Minh Dự Vân Sang như một chiếc bánh nướng vừa thơm vừa ngon, vì vậy đem thật nhiều doanh nghiệp biện pháp tài chủ yếu đang được tranh giành nhau đấu thầu.
Tuần này, thân phụ doanh nghiệp đấu thầu sau cùng cho tới trên đây nhằm thuyết trình biện pháp của mình.
Đến thời điểm hôm nay, thay mặt của doanh nghiệp sau cùng cũng cho tới.
Tài liệu theo mẫu đang được đặt điều theo đuổi trật tự ở trêи bàn chữ U, trêи screen chiếu xuất hiện nay hình mẫu hiển thị định nghĩa trực quan lại hóa.
Nhạc Tinh Châu đứng trước PC, đang được mang đến chạy demo phần trình chiếu chuyến cuối.
Tay anh tao đem tương đối lập cập.
“Anh Hồng.” Nhạc Tinh Châu nom lướt group nhân viên cấp dưới của Minh Dự vô chống họp, nói: “Em… lát nữa lỡ em thuyết trình ko tốt…”
“Tự tin tưởng lên!”
“Anh Hồng” là hướng dẫn của Nhạc Tinh Châu, anh tao vỗ lên vai Nhạc Tinh Châu rồi trình bày, “Cậu là nồng cốt vô khuôn khổ chuyến này, vẫn sẵn sàng lâu như vậy sao rất có thể thuyết trình ko chất lượng được chứ. Cậu chớ lo ngại vượt lên, tuy rằng là Minh Dự Vân Sang, tuy nhiên cậu cứ coi trên đây tựa như bao nhiêu doanh nghiệp tất cả chúng ta từng liên minh, cứ điềm tĩnh là được.”
Nhạc Tinh Châu rất có thể điềm tĩnh được mới mẻ là kỳ lạ ấy.
Lúc trước anh tao dữ thế chủ động mong muốn nhập cuộc vô khuôn khổ này cũng chính là vì thế Tần Nhạc Chi, khi ấy anh tao đang được sẵn sàng phô trương tiềm năng của tớ trước mặt mũi “cậu út”.
Nhưng không người nào ngờ cho tới, từng chuyện lại trở nên rời khỏi thế này.
Hạng mục trước khi bản thân nỗ lực tranh giành giành, giờ đây anh tao lại chỉ mong muốn thực hiện binh bỏ ngũ.
Không đợi Nhạc Tinh Châu vấn đáp lại, cửa ngõ chống họp tự nhiên được hé rời khỏi.
Nhạc Tinh Châu vô thức con quay thanh lịch nom, Thời Yến thong dong lao vào, sau sườn lưng anh còn tồn tại vài ba người nam nhi và phụ phái nữ khoác phục trang nối đuôi nhau theo đuổi vô chống.
Trong chống họp tự nhiên trở thành yên lặng tĩnh hẳn.
Nhạc Tinh Châu đem cảm hứng khoảng không gian xung xung quanh như đang được dồn không còn về phía bản thân.
Thời Yến ko thèm chớp đôi mắt, chuồn trực tiếp cho tới địa điểm thứ nhất của bàn hình chữ U, khi ngồi xuống, góc nhìn anh hòn đảo thanh lịch Nhạc Tinh Châu, không tồn tại một khoảng thời gian ngắn này tạm dừng, tựa như từ xưa cho tới giờ anh trước đó chưa từng bắt gặp người ngày.
Đây vốn là cảnh tượng nhưng mà Nhạc Tinh Châu mong ngóng nhất. Nhưng ko biết vì thế sao, anh tao lại sở hữu cảm hứng bị khinh thường bỉ như bị giẫm vô lô tro lớp bụi.
…
Từ Lúc Thời Yến lao vào chống họp, những nhân viên cấp dưới vốn liếng dĩ đang được đứng vô chống họp đều tháo lui ra phía bên ngoài, tiếp sau đó đó là “sân nhà” của Nhạc Tinh Châu.
Thời Yến phụ thuộc sườn lưng ghế, để ý nom người đang được đứng trước screen chiếu.
Cho cho dù là khi thông thường thì góc nhìn của Thời Yến cũng rất rất đáng hãi, huống chi trong tâm địa Nhạc Tinh Châu đang xuất hiện quỷ.
Chưa giàn giụa nhị mươi phút, các giọt mồ hôi chảy dọc trêи thái dương của anh ấy tao hiện nay rõ rệt bên dưới ánh sáng của đèn. Hơn nữa, nội dung thuyết trình vốn liếng dĩ vẫn nằm trong ở lòng nhưng mà giờ đây anh tao lại trình bày thi công không ngừng nghỉ, liên tiếp phạm lỗi.
Ngay cả cậu nhân viên cấp dưới phụ trách cứ tiếng động và hình hình ảnh ở kề bên cũng ko nhịn được nhưng mà nhíu ngươi.
Những người còn sót lại thì hấp tấp vàng xoay đầu để ý phản xạ của Thời Yến.
Tuy nhiên anh lại ko hề nổi nóng như chúng ta nghĩ về.
Anh chỉ điềm tĩnh nom Nhạc Tinh Châu, tâm trí như vẫn cất cánh cho tới nơi khác.
– – Dân gian ngoan hoặc thường hay gọi là thất thần.
Đây cũng chính là chuyến thứ nhất người xem tận mắt chứng kiến Thời Yến thất thần trong mỗi tình huống thế này.
Trong phút chốc, chúng ta chẳng biết đó là như mong muốn hoặc là xấu số của Nhạc Tinh Châu nữa.
Mấy phút sau.
Khi Nhạc Tinh Châu trình bày sai số liệu chuyến loại thân phụ, bên dưới tự nhiên vang lên giờ đồng hồ cây viết ném lên bàn.
Âm thanh rất rất khẽ, tuy nhiên người xem vô chống họp hàng loạt thay cho thay đổi sắc mặt mũi.
Nhạc Tinh Châu như chim hãi cành cong, đùng một phát ko trình bày trở nên câu nói., mệt mỏi nom Thời Yến.
Dưới góc nhìn để ý của anh ấy tao, Thời Yến gập tư liệu trước mặt mũi lại, vực dậy bước ra phía bên ngoài nhưng mà ko thèm nhằm lại câu nói. này.
Những người không giống cũng lục tục vực dậy, giống như khi tới, theo đuổi anh tách ngoài chống họp.
Ngay cả giờ đồng hồ kéo ghế cũng trở thành tấm thảm dày nuốt trộng, vô chống họp yên lặng tĩnh mà đến mức như đang được nhảy cơ chế im thin thít.
Nhạc Tinh Châu trơ đôi mắt nom từng người từng người của Minh Dự Vân Sang đem trật tự động chuồn thoát khỏi chống.
Bọn chúng ta ko trình bày gì, cũng ko hề lòi ra vẻ mặt mũi tuyệt vọng.
Nhưng cơn điếm nhục vô hình dung loại này, càng khiến cho anh tao không dễ chịu cấp trăm ngàn chuyến đối với việc chỉ trực tiếp mặt mũi anh tao nhưng mà mắng.
…
Thời Yến quay về chống thao tác, xúc cảm trêи mặt mũi mới mẻ dần dần lòi ra.
Anh đứng trước hành lang cửa số sát sàn, tức thời ko biết nên mỉm cười hoặc nên tức giận.
Hôm ni, Lúc Nhạc Tinh Châu thường xuyên vướng lỗi trêи bục, anh lại nghĩ về cho tới tình cảnh chuyến thứ nhất anh và Trịnh Thư Ý bắt gặp nhau.
Tuy đem tương đối xấu xí hổ Lúc tâm sự, tuy nhiên ko thể ko quá nhận một điều rằng, anh từng ganh tị với những người nam nhi này.
Anh ko ghi nhớ rõ rệt hôm này đó là thời nay, vốn liếng dĩ cơ chỉ là 1 ngày thông thường. Hôm ấy, trung tâʍ ɦội nghị và triển lãm của Giang Thành đem tổ chức triển khai lễ trao giải bạn dạng tin tưởng Kinh tế và Tài chủ yếu chuyến loại tư, mặt mũi tổ chức triển khai là doanh nghiệp vừa vặn mới mẻ xây dựng của khách hàng anh.
Ngày ấy Thời Yến vừa vặn hoặc đang được rảnh, thốt nhiên đem hứng, anh lần đại một số chỗ ngồi vắng ngắt ngay tắp lự ngồi xuống.
Những tràng pháo tay hé mùng mang đến lễ trao giải vang lên, bên dưới ánh sáng của đèn, MC đựng giọng vô trẻo gọi thương hiệu người thành công của giải Nhân vật quan trọng của năm.
Bài báo Cuộc chiến chi phí tệ của Chu Hưng Quốc vẫn tiến công trực tiếp trúng vô điểm nhạy bén của thị ngôi trường với chừng đúng chuẩn của chính nó, khiến cho cái thương hiệu Trịnh Thư Ý xuất hiện nay nhanh gọn lẹ và thông thường xuyên mặt mũi tai của những người cùng cơ quan vô giới.
Chỉ phải là người vẫn hiểu bài xích báo này đều tiếp tục tuyệt hảo với câu nói. văn tinh tế và sắc sảo tuy nhiên lại không làm biến mất vẻ ấm cúng của cô ý.
Thời Yến cũng ko nước ngoài lệ.
Vì thế, Lúc MC gọi thương hiệu người thành công, anh vô thức ngửng đầu lên.
Lúc Trịnh Thư Ý vực dậy, giờ đồng hồ mùng trập của sản phẩm hình ảnh vang lên liên tiếp không ngừng nghỉ, người xem tranh giành nhau chụp ảnh hero mới mẻ nổi này.
Bản thân mật Thời Yến cũng ko hề xem sét, góc nhìn của anh ấy vẫn luôn luôn theo đuổi dõi Trịnh Thư Ý cho tới Lúc cô bước lên lễ đài.
Cô đem tương đối mệt mỏi, vẫn rất rất đoan trang, tuyên bố cảm nghĩ Lúc nhận giải của tớ vô nằm trong mạch lạc.
Lời trình bày của cô ý tương tự như câu nói. văn của cô ý, vô xuyên suốt quy trình tuyên bố, cô thông thường dẫn tăng vài ba câu về thực trạng của ngành nghề ngỗng, logic rõ nét thực hiện người tao si mê.
Khiến người ngồi bên dưới khán đài cũng cần nhảy mỉm cười.
Thời Yến đem tay thả lỏng cà vạt trêи phần cổ áo, Lúc cúi đầu, anh trông thấy sản phẩm mi rậm rì như cánh quạt đang được phe phẩy của cô ý.
Ngay khoảnh tương khắc ấy, góc nhìn của anh ấy như bừng sáng sủa.
Sau Lúc lễ trao giải kết đốc, vô số người tiếp cận bắt chuyện với anh, Thời Yến dứt rời khỏi ko được, nhác thấy Trịnh Thư Ý cũng hiện giờ đang bị người vây hãm.
Chờ cho tới Lúc bay thân mật được, anh tự nhiên ghi nhớ rời khỏi chuyện gì cơ, nom xung quanh quất đại sảnh, chợt phát hiện bóng hình xinh rất đẹp cơ ở tức thì trước cửa ngõ chủ yếu.
Cửa tự động hóa khép lại, Thời Yến ko hề tâm trí hấp tấp vàng xua đuổi theo đuổi sau.
Nhưng Lúc vừa vặn thoát khỏi cửa ngõ, anh lại trông thấy Trịnh Thư Ý thân thiện mách bảo cánh tay của một người nam nhi, vui vẻ mỉm cười trở về phía bến bãi đỗ xe cộ.
Bước chân anh vẫn ko hề ngừng lại, thậm chí còn vẻ mặt mũi cũng bất biến, tuy nhiên trong tâm địa lại choàng lên chút ganh tị khó khăn miêu tả.
Đến Lúc đi qua nhị người cơ, anh nghe thấy cô nàng nũng nịu trình bày, “Dĩ nhiên là em ghi nhớ anh rồi, anh ko ghi nhớ em hả? À, thế thì em cũng chẳng ghi nhớ anh đâu.”
Thời Yến khẽ mỉm cười.
Vẻ ngoài đoan trang, tuy nhiên thực tế chỉ vờ vịt thôi, thực sự xốc nổi.
Cũng chỉ thế nhưng mà thôi.
…
Thời Yến chẳng mong muốn ghi nhớ lại nữa, anh ngồi xuống bàn thao tác, chũm Smartphone hé Wechat lên, nhìn thấy lời nhắn Trịnh Thư Ý vấn đáp anh từ thời điểm cách đây nhị mươi phút trước, là 1 lời nhắn thoại.
Anh chất vấn cô đang khiến gì.
Cô vấn đáp lại một câu, “Đang ghi nhớ anh cơ.”
Xem thêm: trường đại học công lập tphcm
Nghe không còn câu này, Thời Yến ném Smartphone lên bàn.
Hoàng thơm buông lơi bên phía ngoài hành lang cửa số, vô chống dông thanh thanh mơn man.
Bỗng nhiên anh thấy mặt mũi tôi vừa giá lại vừa vặn rát.
Bình luận