nhất mộng như sơ

Nhà tao vô cùng túng bấn, vô ngôi nhà chỉ mất phụ vương kiểu mẫu ruộng thô, thân phụ tao phục dịch phụ vương kiểu mẫu ruộng cơ như phục dịch tổ tông, tuy nhiên phục dịch chất lượng tốt cho tới bao nhiêu, thực phẩm phát hành rời khỏi mỗi năm cũng ko đầy đủ lấp đầy hơi chục nhân khẩu vô ngôi nhà tất cả chúng ta.

Ông bà của tao đang được rộng lớn tuổi hạc, phụ vương tè đốc đến giờ vẫn còn đấy đơn thân, ngày ngày xung quanh quẩn vô thôn kể từ sầm uất sang trọng tây, chỉ biết thì thầm phiếm, là những kẻ chểnh mảng biếng danh xứng với thực.

Bạn đang xem: nhất mộng như sơ

Tiểu cô cô và tao nằm trong tuổi hạc, là bảo vật của các cụ tao.

Năm cơ tuyết rơi dày, vô ngôi nhà đang được bao nhiêu ngày không tồn tại gì ăn, đôi mắt thấy chúng ta chuẩn bị c.không còn đói, thân phụ tao vô trở nên thao tác, vô thôn đem người cho tới môi giới, đem đến tao tư lượng bạc, tao rước chủ yếu bản thân cung cấp lên đường.

***

1

Ngày xa vời ngôi nhà, a nương tao khóc ngất bao nhiêu đợt, trao cho tới tao của hồi môn có một không hai của bà ấy là 1 đóa hoa nhung, tao thay cho nhì lượng đem trước mặt mũi người vô ngôi nhà, lặng lẽ rước nhì lượng sót lại cho tới a nương.

Bảo bà ấy bất luận thế nào thì cũng nên nuôi chăm sóc đệ đệ và muội muội.

Ngày cơ tuyết rơi rất rộng, thân phụ tao lên đường thị xã trở nên thao tác còn ko về bên, a nương tao đem theo gót đệ đệ muội muội đứng vô bão tuyết ăm ắp trời tiễn biệt tao lên đường, trời giá tiền như thế, trong cả áo khoác bên ngoài bên trên người a nương cũng không tồn tại.

Xe lừa kéo theo gót tao càng lên đường càng xa vời, bão tuyết rộng lớn như thế, đôi mắt tao sớm đang được mịt mù.

Cùng xuất kho với tao tổng số là chục nhì cô nương, đều là kẻ vô thôn tất cả chúng ta và thôn phụ cận, tuổi thọ đối với tao đều ko đứt quãng lắm, tuy vậy bị người môi giới mua sắm, tuy nhiên tối thiểu ngày nào là cũng khá được ăn no bụng, hoàn toàn có thể đang tâm cung cấp phái đẹp nhi lên đường, ngày thông thường ở trong nhà đương nhiên sẽ không còn được ăn ở chất lượng tốt.

Bọn bọn họ thường ngày còn nói theo một cách khác chuyện líu lo, tao chỉ tĩnh lặng lắng tai, ko biết tất cả chúng ta lại bị cung cấp lên đường đâu.

Đường rất khó lên đường, đợt này lên đường tổn thất rộng lớn một mon, cho tới Lúc cho tới Biện Kinh thì đang được là ngày xuân.

Người môi giới nhốt tất cả chúng ta ở một tè viện, ngày trước tiên dẫn năm người dân có dung mạo đẹp tuyệt vời nhất ra đi ngoài, bao nhiêu ngày sau lại dẫn theo gót những người dân sót lại.

Ta bị cung cấp cho tới Ôn gia ở trở nên Tây, vô viện tử loại nhì của Ôn gia, nghe rằng gia công ty còn là 1 quan tiền thất phẩm.

Ta được phân vô viện tử của nhị tè thư thực hiện một nha đầu thô sử, ngày thông thường quét tước sảnh, thao tác lặt vặt.

Nhân khẩu của Ôn gia giản dị và đơn giản, ngoài phu nhân rời khỏi thì có duy nhất một di nương, di nương còn là một nha đầu bồi giá chỉ của phu nhân, phụ vương vị phu quân đều vì thế phu nhân sinh rời khỏi, nghe rằng đều được mang đi học tập ở tủ sách có tiếng bên trên Sơn Tây, 1 năm ko bắt gặp vượt lên nhì đợt.

Ba vị phu quân sinh rời khỏi thường rất đẹp mắt, tuy nhiên người đẹp tuyệt vời nhất là vị đại phu quân, coi như tiên bên trên trời.

Đại tè thư cũng vì thế phu nhân sinh rời khỏi, trong năm này chục phụ vương, coi dường như điềm đạm không nhiều rằng, tuy nhiên cá tính ko được chất lượng tốt cho tới lắm. Nhị tè thư là vì di nương sinh rời khỏi, trong năm này mới chỉ bảy tuổi hạc, tròn trĩnh trịa nuột nà, tựa như một cái bánh bao, lại quí mỉm cười, nhỏ tuổi hạc nhất vô ngôi nhà, giắt bệnh ngơ ngơ, vô ngôi nhà người nào cũng nuông chiều.

Ôn gia ko khắt khe với hạ nhân, tao sắp tới 1 năm, đang được mập lên thật nhiều, hàng tháng phu nhân còn cho từng người tất cả chúng ta nhì trăm đồng, ngày lễ nghỉ Tết còn tồn tại chi phí thưởng, tao rước số chi phí này lặng lẽ tích hùn lại, coi trong tương lai hoàn toàn có thể đem thời cơ rước bọn chúng về ngôi nhà hay là không.

Đối với tao tuy nhiên rằng, những tháng ngày như thế ngày nào thì cũng là ngày chất lượng tốt đẹp mắt, việc làm này còn có tính là gì đối với việc vô ngôi nhà ta? Lúc rảnh rỗi thì tao học tập cơ hội thắt thừng, thêu thùa may vá, và một đám tè tỷ muội thì thầm bên trên trời bên dưới khu đất.

Đại tè thư xuất sắc thi đua thư, Thời Hoạ tỷ tỷ - đại nha đầu phục dịch ở bên cạnh nường cũng ko thông thường, loài người lại hăng hái, cũng ko khi nào keo dán giấy kiệt, chỉ cần phải có thời hạn ngay lập tức dạy dỗ tất cả chúng ta học tập chữ.

Ngày nọ nghe rằng tỷ muội cung cấp cho tới Biện Kinh nằm trong tao lại bị gia công ty đ.ánh c.hết, tao mới mẻ biết bản thân chất lượng tốt số, bắt gặp được một mái ấm gia đình chất lượng tốt, trải qua chuyện những tháng ngày được sinh sống như thần tiên.

Chỉ là đổi mới cố cho tới vượt lên nhanh chóng, năm tao chục tư tuổi hạc, ko biết gia công ty đang được phạm nên tội gì mà, Ôn gia bị tịch thâu ngôi nhà, nam giới phái đẹp bên trên chục lăm tuổi hạc đều vô tử lao, nước ngoài giá chỉ phái đẹp tội nhẹ nhõm rộng lớn.

*Ngoại giá chỉ nữ: Con gái vững mạnh vô ngôi nhà tuy nhiên vì thế lập mái ấm gia đình tuy nhiên gửi lên đường điểm không giống sinh sống.

Một tối trước lúc bị tịch thâu ngôi nhà, phu nhân tái phát toàn bộ khế ước cung cấp thân ái, cũng cho từng người chục lượng bạc, thả gia nô tỳ phái đẹp vô ngôi nhà một tuyến phố sinh sống.

Ôn gia xẩy ra chuyện, người hầu vô ngôi nhà phần rộng lớn là mới sắm, vô một tối ngay lập tức phân nghiền thật sạch.

Ta ôm số chi phí bản thân tích hùn được bao nhiêu trong năm này, sẵn sàng về bên thôn, tuy nhiên coi nhị tè thư đang được chín tuổi hạc vẫn còn đấy hồ nước đồ vật ko biết gì, sau cùng vẫn mượt lòng.

Nhà của Ôn gia bị tịch thâu, tao và nhị tè thư đang được không hề vị trí ở, nường cũng ko thể gọi thương hiệu cũ là Quỳnh Nương nữa, tao bịa cho tới nường một chiếc thương hiệu không giống, gọi là chỉ Châu.

Nàng là muội muội của tao, tao thương hiệu là chỉ Ngân, Trần chỉ Ngân.

Người ngôi nhà Ôn gia bị nhốt vô tử lao, mặc dù dùng không còn số chi phí vô tay tao cũng ko cứng cáp hoàn toàn có thể họp mặt một đợt, tao nên đem theo gót chỉ Châu còn sinh sống, ham muốn sinh sống thì nên ăn cơm trắng, nên đem vị trí ở.

Ta khỏe khoắn, cũng ko kinh khủng đau khổ, bao nhiêu trong năm này học tập được bao nhiêu chữ, còn hoàn toàn có thể đo lường và tính toán.

Ta mướn một cái thuyền nhỏ, thực hiện nghề ngỗng cung cấp rượu bên trên sông Biện, cung cấp rượu tất yếu là nên đem món ăn kèm cặp, ngày hè và ngày thu tao cung cấp tôm cua dìm, ngày đông thực hiện vài ba khoản điểm tâm sưởi rét bao tử.

Trừ lên đường chi phí mướn, năm trước tiên tao tìm được phụ vương mươi bảy lượng bạc.

Chuyện của Ôn gia vốn liếng hùng hùng hổ hổ, tưởng như phải tạo tức hành quyết, tuy nhiên 1 năm trôi tương hỗ không tồn tại động tĩnh gì.

Ta may áo quần bông lâu năm, đem theo gót rượu và thức ăn lẫn chỉ Châu lên đường thăm hỏi thân phụ nương, những ca ca và di nương của nường, nường sung sướng đem áo quần bông red color tuy nhiên tao may cho tới, tóm tay tao sung sướng rung lắc qua chuyện rung lắc lại.

Trong lao ngục đang được không hề nghiêm nhặt như năm ngoái, tao người sử dụng nhì lượng bạc, đầu lao đang được cho tới tao và chỉ Châu lên đường vô.

Trong lao ngục tối tăm, hương thơm hôi khó khăn ngửi, chỉ Châu rụt rè, tóm lấy tay tao, hai con mắt hoảng loàn như 1 con cái thỏ nhỏ bị lạc lối, tao vỗ tay nường rằng ko có gì, đem a tỷ trên đây rồi! Nàng mỉm cười mỉm cười, khóe mồm xuất hiện nhì lúm đồng xu tiền vô cùng nhỏ.

Cả ngôi nhà bị nhốt cộng đồng một vị trí, tao đang được không hề xem sét dáng vóc của phu nhân, lão gia và di nương nữa, bọn họ sớm đang được đen sì gầy guộc lên đường thật nhiều. Ba vị phu quân vô ngôi nhà lại chỉ mất nhì người, người không tồn tại ở đó là đại phu quân, tao chỉ từng bắt gặp bọn họ đem phụ vương tư đợt, tuổi hạc cũng rộng lớn thông thường một nhì, ngày hôm nay tái ngộ, đang được không hề phân biệt được ai với ai.

Còn một người bị thiếu hụt cơ, ko biết rốt cuộc đã từng đi đâu.

Nhưng tối thiểu những người dân ở trên đây, coi qua chuyện vẫn coi như là một loài người.

Đầu lao xuất hiện, cho tới tất cả chúng ta nửa canh giờ.

Các góc tường được trải rơm, có lẽ rằng này là điểm bọn họ ngủ thông thường ngày.

Bảo Châu coi nhì người thân phụ nương tuy nhiên nường luôn luôn nhung ghi nhớ, đang được không hề xem sét nữa, tuy nhiên người vô ngôi nhà xem sét nường, coi nường trốn ở đàng sau tao thò đầu không đủ can đảm ra đi, hồi lâu sau lão gia mới mẻ gọi một giờ đồng hồ Quỳnh Nương.

Nàng còn ghi nhớ bản thân thương hiệu là Quỳnh Nương, coi thân phụ nường thiệt lâu, có lẽ rằng đã nhận được rời khỏi, hô một giờ đồng hồ thân phụ, nhì sản phẩm lệ chảy lâu năm bên trên khuôn mặt mũi white tách bóc, vì thế dự nhào vô lòng thân phụ nường.

Cả ngôi nhà vừa vặn coi nường vừa vặn khóc.

Ôn lão gia cũng ko biết tao, nha đầu vô ngôi nhà chục bao nhiêu người, ông ấy thường ngày lên đường sớm về muộn, nào là đem tích điện nhằm ghi nhớ bọn chúng ta?

Phu nhân chưa tới tư mươi, đầu tóc đang được bạc phơ, coi tựa như một bà lão sáu mươi tuổi hạc, tuy nhiên bà ấy còn xem sét tao.

“Ngươi là nha đầu chỉ Ngân?” Đôi đôi mắt bà ấy xám phun, banh mồm đem chút khó nhọc nhằn.

“A nương, tỷ ấy là a tỷ của con cái.” chỉ Châu tóm tay tao đáp.

“Lão gia phu nhân loại tội, nô tỳ không đủ can đảm nhằm nhị tè thư gọi là thương hiệu thiệt, kinh khủng ngày nào là cơ quan tiền gia tìm hiểu cho tới, chỉ đành nhằm nường theo gót bọn họ của nô tỳ, bịa cho tới nường cái thương hiệu chỉ Châu.”

“Bảo Ngân đem tội tình gì? Cả ngôi nhà Ôn gia tao bị tóm gọn lưu giữ, chỉ nhằm lại 1 mình nó, chuyện xẩy ra đột ngột, tìm hiểu cho tới con cái tao một điểm đồn trú cũng ko kịp, nếu như không nhờ đem ngươi, ko biết ngày hôm nay nó còn hoàn toàn có thể sinh sống sót đứng trên đây hoặc không? Lão phu cảm tạ ngươi từng nào đợt cũng ko đầy đủ, ai tuy nhiên ngờ Ôn gia thụ án 1 năm, trưởng phái đẹp ruột rà cũng trước đó chưa từng cho tới một đợt, người cho tới thăm hỏi tất cả chúng ta lại có duy nhất một nha đầu vô phủ? Lúc trước phu nhân đang được rước khế ước cung cấp thân ái trả lại cho tới ngươi, ngươi đang được không hề là nha đầu vô phủ nữa, thực hiện a tỷ của chỉ Châu thì đem gì ko được? Nếu mang trong mình 1 ngày Ôn phủ thấy lại ánh mặt mũi trời, chỉ Ngân đó là tè thư vô phủ tao.”

Ta để ý trạng thái của lão gia, khí khái vẫn còn đấy, chuyện này còn có lẽ còn tồn tại lối lùi, trong tâm mừng cho tới chỉ Châu, tao cũng không thích thực hiện tè thư gì, chỉ ham muốn về thôn thăm hỏi thân phụ nương, đệ đệ và muội muội của tớ, nối tiếp thực hiện thuyền nương ở sông Biện cũng khá chất lượng tốt.

2

Xem thêm: bài hát về tình yêu

“Lão gia phu nhân chớ trách cứ đại tè thư, ngày nọ tao dẫn theo gót chỉ Châu cho tới Tô gia, vẫn ko bắt gặp được, nghe rằng nường vừa vặn mới mẻ sinh, còn đang được nằm ổ, Tô gia kinh khủng kinh động cho tới nường, trước đó chưa từng rằng cho tới nường biết thực sự, thân ái gia thái thái sai người cho tới tìm hiểu tao, rằng là vì thế ham muốn chất lượng tốt cho tới đại tè thư, bảo tao vô cùng ko được đem chỉ Châu cho tới cửa ngõ nữa.”

“Mấy ngày sau Tô gia ngay lập tức gửi cho tới Đông Đô, mặc dầu đại tè thư ham muốn cho tới thăm hỏi quý khách, núi cao sông lâu năm, nường còn tồn tại một hài tử, làm thế nào hoàn toàn có thể về bên đây?”

Còn đem điều tuy nhiên tao ko rằng, sau khoản thời gian đại tè thư nghe tin yêu về Ôn gia, khóc ngất bao nhiêu hồi, cô gia quá khi nường mê man ngất xỉu, đem nường lên thuyền.

Đều là kẻ thế tục, những khi như thế, khéo léo lưu giữ bản thân thì đem gì sai?

Nói tăng vài ba câu, canh giờ đang đi đến, tao quyết định đem chỉ Châu tách lên đường, nường khóc ham muốn dẫn chúng ta lên đường nằm trong, dỗ dành dành riêng mãi mới mẻ đem được nường ra bên ngoài.

Nàng lại khóc rằng sao ko thấy trưởng huynh của nàng?

Khắp điểm vô phủ đều là truyền thuyết của đại phu quân, ko nói đến việc sinh rời khỏi đang được xuất sắc ưu tú rộng lớn người, nhì mươi tuổi hạc đang được liên trúng tam vẹn toàn, là môn sinh ý hợp tâm đầu nhất của Tống những lão, ĐH sĩ sau này là hắn chứ không có bất kì ai không giống...

*Liên trúng tam vẹn toàn (连中三元): Thời xưa chỉ việc người thi đua Hương, thi đua Hội, thi đua Đình đều đỗ không còn 3 hạng đầu, tiếp tục đạt được những chức Giải vẹn toàn, Hội vẹn toàn, Trạng vẹn toàn.

Những loại không giống thì tao ko biết, tuy nhiên dung mạo quả tình ko thông thường, mặc dù sao a nương hắn cũng chính là người đẹp khó khăn tìm hiểu.

Một người ko rõ rệt sinh sống bị tiêu diệt cứ như thế tuy nhiên bặt tăm.

Ôn lão gia ngậm mồm ko rằng, tao biết việc này sẽ không thể chất vấn tiếp nữa, đem theo gót chỉ Châu về ngôi nhà.

Chúng tao và những người dân không giống nằm trong mướn một viện ở phố Đông, tao và chỉ Châu cho tới trước, lúc lắc nhì gian giảo chống ở phía sầm uất, một nhằm đứa ở, một thực hiện ngôi nhà nhà bếp.

Một ngôi nhà tư đứa ở phụ vương gian giảo chống phía tây, nam giới nhân là kẻ bán sản phẩm rong, phái đẹp nhân ở trong nhà nuôi hài tử.

Người bán sản phẩm rong bọn họ Hà, dáng vẻ người sáu thước, đem chiếc miệng khéo léo; Hà nương tử ko quí rằng nhiều, tuy nhiên loài người lại rất tốt, nường khéo hoa tay, khi rảnh rỗi tiếp tục thêu chút khăn tay và hầu bao, nhằm phu quân nường đưa đi cung cấp.

Ta may áo may giầy thì được, tuy nhiên ko biết thêu thùa, ngay lập tức nhằm chỉ Châu giao lưu và học hỏi nường khi rảnh rỗi, chỉ Châu Chịu đựng được xem tình, học tập được cơ bạn dạng, thịt cá thịt tôm tuy nhiên tao cung cấp còn còn sót lại hằng ngày, đều cho vào bụng chỉ Châu và nhì hài nhi của nường.

Hôm ni ko không giống gì ngày thông thường, đơn giản sông Biện ngừng hoạt động, việc làm kinh doanh của tao ko thể ko tạm dừng, đem khách hàng thân quen cũ quí ăn đồ vật nhẹ nhõm tuy nhiên tao thực hiện, tao ngay lập tức thực hiện ở trong nhà rồi mang đi, Lúc về ngôi nhà nhằm ăn cơm trắng tối, chỉ Châu đang được ngủ gật, thấy nường ngủ, tao người sử dụng đế giầy dập tắt đèn dầu.

Đốt củi vô chậu than vãn, sương quáng gà mịt, xuất hiện tuột rời khỏi một khe hở, khi lên đường ngủ thì dập tắt đám cháy, đợi thông bão mới mẻ dám ngừng hoạt động tuột.

Ta đang được chục lăm tuổi hạc rồi, tiếp cận đâu cũng khá được coi như đại cô nương.

Kiếm sinh sống ở sông Biện cũng ko đơn giản như tưởng tượng, người không giống thỉnh phảng phất còn bị làm phiền, huống gì một cô nương đem theo gót muội muội như ta?

Nhưng sông đem quy tắc của sông, nộp phí bảo lãnh kết thúc tất yếu sẽ sở hữu được người coi coi.

Ta ko kinh khủng mệt mỏi, chỉ kinh khủng bắt gặp phiền hà.

Khi giờ đồng hồ gõ cửa ngõ vang lên, tao giật thột, suy cho tới nằm trong thì tao và chỉ Châu ở Biện Kinh nương tựa cho nhau, ai hoàn toàn có thể tìm hiểu tất cả chúng ta thân ái tối khuya thế này?

“Ai vậy?”

Ta cao giọng hét lên.

“Ta bọn họ Ôn.”

Giọng rằng của những người ngoài cửa ngõ trầm thấp, là 1 giọng nam giới trầm dễ dàng nghe.

Họ Ôn? Ta ko nghĩ về nhiều, đem áo khoác bên ngoài rồi thoát khỏi chóng.

Người ngoài cửa ngõ nghiêng bản thân phi vào, tao nhanh gọn lẹ ngừng hoạt động lại.

Người nọ xoay sườn lưng lại đứng cạnh chóng coi chỉ Châu, gian giảo chống nhỏ, có duy nhất một tấm rèm che ở trước chóng, bên phía trong coi như thể buồng nghỉ, phía bên ngoài thực hiện phòng tiếp khách, hiện nay bị hắn lấy ra, vừa vặn coi đang được thấy.

Người hắn to lớn, mang trong mình 1 cái áo choàng black color, tóc người sử dụng đai ngọc buộc chặt.

Ta mơ hồ nước đoán được hắn là ai, cũng không đủ can đảm chất vấn nhiều, chỉ đợi hắn coi kết thúc.

Ta hóa học củi vô chậu than vãn, hâm sôi một rét nước rét, sập cho tới hắn một tách trà, trà này bán ra cho khách hàng húp bên trên thuyền thông thường ngày, ko thể rằng là ngon, tuy nhiên cũng ko tệ.

Khi hắn kéo rèm rồi ra đi, đèn dầu lờ mờ nhạt nhẽo, tuy nhiên tao vẫn thấy hắn rõ rệt.

Người vô phủ rằng hắn sinh rời khỏi đang được xuất sắc ưu tú rộng lớn người, tao rộng lớn chừng này cũng ko biết xuất sắc ưu tú rộng lớn người là đồ vật gi, tuy nhiên ngày hôm nay bắt gặp hắn, coi như đang được biết.

Hắn coi vô cùng như là phu nhân, chỉ mất lông ngươi là dài hơn nữa một ít, trời sinh hai con mắt đục hoa, ko mỉm cười cũng phong lưu nhiều tình, sinh sống mũi trực tiếp tắp, môi cũng không thật mỏng manh, góc hàm rõ rệt.

Nhìn kỹ thì thấy mang trong mình 1 nốt loài ruồi đen sì bên dưới môi, loài người lại vô cùng giá tiền lùng.

Vừa giá tiền lùng vừa vặn dục vọng, những kể từ ngữ chỉ mỹ nam giới tử hạn hẹp như thế, đều ko đầy đủ nhằm mô tả hắn, chủ chốt là domain authority hắn còn vô cùng white.

Hắn vẫn đem áo choàng, ngồi xuống ghế, đón lấy tách trà tuy nhiên tao sập.

Tay cũng khá đẹp mắt, trái khoáy nhiên người mẫu ko tìm ra rời khỏi chút điểm yếu nào là.

Đồng tử của hắn tối đen sì, khi coi người không giống thì giấu quanh kín như bưng, thực hiện cho tất cả những người tao hãi kinh.

Ta coi cơ hội ăn diện của hắn, ko nên mẫu mã túng bấn túng.

Bởi vì thế áo bào white bên dưới lớp áo choàng của hắn là gấm vóc, từng tấc gấm đều là vàng thiệt, nếu như hắn dường như không túng bấn, vậy thì vì thế sao lại ko cứu giúp những người dân sót lại của Ôn gia?

Triều đình túng thiếu hiểm, tao không đủ can đảm chất vấn nhiều, ngẫu nhiên cũng không thích chất vấn, chỉ đứng ở một phía đợi hắn chất vấn.

“Không bộp chộp vàng ko nóng tính, ngược lại sở hữu vài ba phần mạnh mẽ, hèn nào hoàn toàn có thể bảo đảm an toàn Quỳnh Nương vẹn tuyền.” Giọng rằng của hắn vừa vặn thấp vừa vặn giá tiền lùng, tao không đủ can đảm coi hắn nhiều, chỉ cúi đầu loại gì rồi cũng ko đáp.

“Vật này gửi gắm cho tới ngươi, ngày mai ngươi hãy nghĩ về cơ hội thoát khỏi trở nên một chuyến, đem nó đưa tới tay công ty trì Pháp Tuệ của miếu Kê Minh. Chuyện này hệ quả rất rộng, chắc chắn nên thực hiện cẩn trọng, nếu như không nên không hề cơ hội nào là, tao cũng sẽ không còn cho tới tìm hiểu ngươi.”

Ta vốn liếng không thích tiêu thụ, tuy nhiên lúc nghe tới hắn rằng không hề cơ hội nào là, vô tiếng nói lòi ra vẻ cấp cho bách và cực chẳng đã, sau cùng vẫn gặm răng tiêu thụ.

Đồ vật được quấn vô vải vóc, dáng vẻ tựa như một cuốn sách, cũng ko dày lắm, khi đưa tới tay tao còn đem theo gót sức nóng phỏng khung người của hắn.

“Lang quân, hãy bảo trọng bạn dạng thân ái, già nua trẻ con Ôn gia còn đang được ở vô lao ngục ngóng coi ngài!”

Hắn vùng dậy quyết định tách lên đường, sau cùng tao cũng ko đành lòng, vì thế chỉ Châu, vì thế Ôn gia, rằng một phen như thế.

Hắn gật đầu, đùng một cái nở nụ mỉm cười, lóa mắt như nắng nóng chiếu.

Xem thêm: tôi sắp ly hôn với người chồng độc ác

“Ngươi ko kinh khủng Ôn gia và tao đều là kẻ xấu xí sao?”

“Ta chỉ cần phải biết Ôn gia ăn ở chất lượng tốt với tao là đầy đủ rồi.” Nếu ko nên nhờ đem Ôn gia, tao cũng ko biết bạn dạng thân ái bản thân giờ đây là cỗ dạng ra sao.

Hắn gật đầu, nghiêng bản thân ra đi ngoài.