Lời mở màn.
Mọi loại đều tuyệt vời và hoàn hảo nhất.
Ngay cả điểm hầm chỉ bởi vì phòng tắm là điểm tôi từng ở.
Việc tiếp theo sau tôi cần thực hiện cũng chẳng cần là yếu tố.
Cuối nằm trong thì tôi đã và đang bay ngoài mái ấm tương tự địa ngục ê và đã có được sự tự tại của tớ.
Tôi rất có thể sinh sống niềm hạnh phúc chỉ vì vậy nhưng mà thôi.
Nhưng...
"Ta khá chắc chắn là tớ vẫn trình bày cô hãy sinh sống yên ổn tĩnh như 1 con cái loài chuột và chớ tiếng ồn ào, ko nhằm tớ nghe thấy giờ thở càng chất lượng.
Bạn đang xem: kết cục của nhân vật phản diện chỉ có thể là cái chết truyenfull
"
Một người con trai ngỏ mồm.
Ánh đôi mắt phẫn nộ của anh ý tớ nhìn tôi như thể anh tớ đang được nhìn một con cái bọ gớm guốc.
"Ta nghe bảo rằng cô vẫn hành vi như 1 con cái chó điên nhập buổi tiệc mừng hoàng tử đăng quang quẻ quay trở lại.
"
Ánh đôi mắt lạnh lẽo lẽ như mong muốn đá tôi cho tới bị tiêu diệt là loại tôi vẫn quen thuộc thuộc
Đó là tầm nhìn nhưng mà tôi luôn luôn cảm nhận được kể từ mái ấm ê.
Tuy nhiên vấn đề đó ko Có nghĩa là tôi vẫn ổn định mặc dù tôi thông thường xuyên cần cảm biến nó.
"Mục đích của cô ấy Khi thực hiện thế là gì?"
Tôi ko thể thở được ngay lập tức trước ánh hào quang quẻ của anh ý ấy.
Môi tôi chính thức lập cập lên vì thế e hãi.
Chính khi ê.
Một screen white xuất hiện tại trước mặt mũi tôi.
Và tôi rất có thể thấy những kể từ được ghi chép bên trên ê.
1.
Làm sao tôi biết được?
2.
Tôi không tồn tại mục tiêu.
3.
(Với giọng điệu xứng đáng thương) Chà … Ừm, này là …
……Cái này là loại gì?
Tôi tấp tểnh chất vấn đấy là đồ vật gi, tuy nhiên như thể với cái gì ê giắt kẹt nhập trong cổ họng, tôi ko thể thốt rời khỏi trở thành giờ.
Giọng người con trai rình rập đe dọa tôi Khi tôi chỉ đứng này mà ko trình bày một tiếng nào là.
"Tốt rộng lớn anh nên trình bày lên đường.
"
Tôi cảm biến được luồng khí chết người mà đến mức domain authority tôi bị thương tổn.
Tôi tiếp tục bị tiêu diệt Khi tôi ko thể hiện câu vấn đáp.
Tôi vô thức nhấn số 3 trên trang kết quả white color.
"Chà …… Ừm, này là …….
"
Những kể từ tương tự động bên trên biểu vật tự động hóa thốt rời khỏi kể từ mồm tôi nhưng mà ko cần thiết tôi điều khiển và tinh chỉnh.
Cái gì.
Đây là gì?!
Miệng tôi há hốc mồm, vẫn ko tin tưởng những gì tôi vừa trình bày.
Tôi ko thể đoán trường hợp bản thân vướng cần.
Tôi vẫn ở một điểm xa cách kỳ lạ Khi thức dậy, và đương đầu với những người dân xa cách kỳ lạ này, những người dân đều đem nhập bản thân luồng khí chết người.
Tôi ko thể suy nghĩ như thể tôi vừa phải thức dậy sau giấc mộng nên mới bị bệnh vậy.
"À ừm này là, tiếp sau đó.
"
Người con trai có vẻ như ko mến câu vấn đáp ko không thiếu thốn.
Khi anh tớ rời khỏi mệnh lệnh cho tới tôi với vẻ mặt mũi khiếp sợ.
Đó là lúc những câu mới nhất sau cuối xuất hiện tại nhập biểu vật.
1.
Tôi van lơn lỗi.
Tôi tiếp tục hành vi trúng nhập lượt sau.
2.
Một ả hầu gái ngu ngốc vẫn khơi mồng từng chuyện.
3.
Những người thấp xoàng vẫn xử thế tệ với tôi.
Tôi là đàn bà có một không hai của Eckart!
Tôi không tồn tại thời hạn nhằm ngồi tâm lý về những gì đang được xẩy ra ngay lập tức lúc này.
Tôi tất tả vàng chọn 1 câu vấn đáp trong những lúc khêu gợi ý về thể trạng ở trên đây.
Mặc mặc dù tôi ko biết gì, tôi cần nói đến điều gì ê nhập trường hợp này.
Xem thêm: không thầy đố mày làm nên
Đây là thành phẩm kể từ phản xạ của tôi với toàn bộ những kinh nghiệm tay nghề nhức nhối nhưng mà tôi từng với.
"Tôi van lơn l....!"
"Chúng tớ đang không bắt gặp nhau như vậy này nếu như này là việc xử lý được bởi vì tiếng van lơn lỗi giản dị và đơn giản.
"
Câu trình bày của tôi bị anh tớ tách ngay lập tức.
Trái tim tôi rơi xuống lòng sâu sắc vì thế giọng điệu phát sinh nhức nhối của anh ý tớ.
Tôi cong người lên theo dõi bạn dạng năng.
Sau ê, người con trai trình bày với cùng một giọng lạnh lẽo như băng.
"Penelope Eckart.
"
Penelope Eckart?
"Chúng tớ tiếp tục rút chúng ta Eckart ngoài cô nhập một thời hạn.
"
Câu trình bày và cái thương hiệu cực kỳ không xa lạ.
Tôi ngước đầu lên với vận tốc rất nhanh.
Sau ê, tôi rất có thể phát hiện ra rõ nét khuôn mặt mũi của những người con trai nhưng mà tôi ko thể rất rõ trước đó.
Người con trai cơ hội chóng một không gian cần là 1 trong những trong mỗi người của mái ấm ê, nhưng mà là 1 trong những người quốc tế nhưng mà tôi trước đó chưa từng thấy khi nào.
Đôi đôi mắt xanh xao phản chiếu biển, và mái đầu đen ngòm thực hiện tôi ghi nhớ cho tới thần tượng.
Phía bên trên bọn chúng là 1 trong những thanh nhiều năm tương đương với ký hiệu pin của Smartphone, với loại chữ white color lấp lánh lung linh.
‘Độ quan hoài...?
Nếu đôi mắt tôi trọn vẹn ổn định, thì loại chữ lấp lánh lung linh white color bên trên đầu người con trai ê chắc chắn là là “độ quan lại tâm”.
"Chắc chắn là không tồn tại buổi tiệc nào là nhập thời hạn ê, và cô vô cùng ko được luật lệ tách ngoài chống.
Cô hãy suy nghĩ lại coi tôi đã làm những gì sai, và suy nghĩ coi tiếp tục làm những gì kể từ lúc này nhập thời hạn …….
"
"…….
"
"Cô đang được nhìn ở đâu vậy?"
Khuôn mặt mũi vô cảm của những người con trai trả thanh lịch cau mi như thể anh tớ không dễ chịu với việc tôi đang được nhìn chằm chằm nhập loại không giống ngoài điểm tôi cần nhìn.
Tuy nhiên, tôi ko thể phản xạ với vấn đề đó và chỉ nối tiếp đánh giá thanh bên trên đầu người con trai.
[Độ quan hoài 0%]
Không đời nào…….
Tôi bất giác nhấp lên xuống đầu vài ba lượt.
Thật ko thể tin tưởng được.
Có thiệt ko.
"Những tin tưởng trạm gác bảo rằng cô bị rơi rụng trí là việc thiệt.
"
Người con trai trừng đôi mắt nhìn tôi một khi vì thế những hành vi kỳ quặc của tôi trước lúc cù sống lưng lại với tôi.
Anh tớ bước về phía cửa ngõ với những bước đồ sộ và thời gian nhanh như thể anh không thích ở lại điểm cũ với tôi mặc dù duy nhất giây nữa.
[Độ quan hoài 0%] đang được rời xa tôi.
Tôi đã thử gì sai?
Đó là khi tôi suy nghĩ về trường hợp này Khi nhìn chằm chằm nhập hâu phương bóng hình đang được tách lên đường.
Tôi cảm nhận thấy ánh nhìn của người nào ê đang được nhìn tôi như đang được chế nhạo với cùng một nụ cười cợt nhếch mép.
Tôi xoay đầu lại thì thấy một người không giống với mái đầu hồng, đang được bó tay đứng nhập bóng tối mặt mũi cửa ngõ.
Anh với hai con mắt xanh xao y hệt người vừa phải tách lên đường.
Khuôn mặt mũi anh tớ nở một nụ cười cợt như mong muốn giễu cợt tôi.
[Độ quan hoài -10%]
Dòng chữ white lấp lánh lung linh phía bên trên anh tớ.
Nó xấu đi.
"Đồ khốn kiếp.
Tự rước lấy cả.
"
Không như khuôn mặt mũi xinh đẹp nhất, anh tớ vẫn thề bồi một trong những kể từ không dễ chịu và tách ngoài chống theo dõi người con trai trước ê.
Cạch! Cửa đóng góp sầm lại.
Tôi ngồi thẫn thờ một khi lâu nhập căn chống chỉ mất bản thân tôi tồn bên trên.
Đầu tôi ko hoạt động và sinh hoạt và tôi vẫn ko thể nắm vững tình hình lúc này của tớ.
Tôi tâm lý một khi và quan sát rằng điểm tôi đang được ở và nhì người tôi vừa phải phát hiện ra đều phải có phần không xa lạ với tôi.
"Là dối trá, đúng không nhỉ ……?"
Cuối nằm trong tôi cũng có thể nói rằng những gì tôi mong muốn trình bày Khi chỉ từ lại 1 mình.
Nhưng tôi không tồn tại thời hạn nhằm quan sát vấn đề đó.
Tôi ko thể tin tưởng được điều này.
Xem thêm: đồ đôi mẹ và bé
Đây ko cần là vấn đề xẩy ra hằng ngày so với tôi.
"Không thể nào là.
"
Không thể với cảnh một trò đùa nhưng mà tôi đang được đùa trước lúc ngủ trở thành sự thật
Và tôi là 1 trong những trong mỗi hero nhập trò đùa.
"Hiện bên trên tôi đang được mơ.
"
Không tồn bên trên tình huống nào là không giống ngoài điều đó.
Tuy nhiên, mặc dù tôi với kéo tóc và véo nhập mặt mũi bản thân thế nào là lên đường nữa, tôi vẫn ko thể tỉnh lại ngoài niềm mơ ước này.
"K, ko …… Không, không! Không! Tôi trình bày không-!"
Penelope Eckart.
Cô ấy là hero phản diện của trò đùa phổ cập nhất giành cho phái nữ ngày này, và là hero chủ yếu của chính sách khó khăn..
Bình luận