an dĩ phong

Nếu ai ham muốn tham gia xã hội đen thui, hãy lưu giữ kĩ tía chữ: An Dĩ Phong!

Bởi vì thế hắn đang được là ông quấn xã hội đen thui chục lăm năm, có tiếng hoành hành bá đạo, ngang tàng, gian ác.

Bạn đang xem: an dĩ phong

Nếu ai ham muốn bảo toàn tính mạng của con người, hãy lưu giữ một quy tắc “bất trở thành văn”: An Dĩ Phong thưa một, chớ khi nào thưa hai!

Bởi vì thế ngẫu nhiên ai dám phản đối chủ kiến của hắn, sau đây chớ nghĩ về cho tới chuyện được hé mồm thưa nữa.

Nếu ai ham muốn với đàng sinh sống vô giới xã hội đen thui, hãy lưu giữ vài ba tuyệt kỹ sau…

Điều 1:

Người bạn bè cực tốt của An Dĩ Phong là Hàn Trạc Thần, nhì kẻ ngang mức độ ngang tài, một vừa hai phải với đem chi phí một vừa hai phải với thế!

Điều 2:

Ám sát An Dĩ Phong, hoàn toàn có thể vẫn được toàn thây.

Muốn sát hại Hàn Trạc Thần, chắc chắn tiếp tục “họa vô đơn chí”!

Điều 3:

An Dĩ Phong khi nào thì cũng cười cợt – một loại cười cợt bỡn cợt. Nếu chúng ta khiến cho hắn ko cười cợt được nữa, hãy sẵn sàng sẵn quan lại tài cho bản thân.

Hàn Trạc Thần khi nào thì cũng rét lùng như “núi băng vạn năm”, chẳng khi nào biết nhì kể từ “tan chảy”. Nếu ai khiến cho hắn cười cợt thì trong cả quan lại tài cũng ko kịp sẵn sàng.

Điều 4:

So với Hàn Trạc Thần, An Dĩ Phong càng là loại con trai ko thể yêu thương.

Hàn Trạc Thần với phong lưu hơn thế thì nhiều lắm thường ngày cũng chỉ thay đổi phụ phái nữ một chuyến.

Còn An Dĩ Phong, vận tốc thay cho tình nhân của hắn còn nhanh chóng hơn hết chớp đôi mắt.

Điều 5:

Điều cần thiết nhất! Trước mặt mũi An Dĩ Phong, chớ khi nào nói tới tía chữ: Tư Đồ Thuần!

Cứ nghe cho tới tía chữ này là An Dĩ Phong thấy tức bực không dễ chịu cho tới nửa mon trời, gặp gỡ ai ai cũng chửi.

Vì thế, nếu như ai ko cần thiết mạng sinh sống của tôi thì cũng chớ thực hiện liên lụy cho tới những người dân không có tội khác…

Nghe cho tới trên đây, người xem chắc chắn ko hấp tấp nghe điều loại sáu tuy nhiên ham muốn biết Tư Đồ Thuần là ai?

Đó là 1 trong cô nàng, người có một không hai tuy nhiên An Dĩ Phong bám theo xua đuổi. Hắn rơi rụng thật nhiều sức lực lao động, vô cùng tình thật, tuy nhiên sau cuối thì... ko được gì!

Nếu rảnh rỗi, các bạn hãy trộn một tách coffe, ngồi xuống và nghe tôi kể một quãng “tình sử” ngấm đẫm huyết và nước đôi mắt của một ông quấn xã hội đen thui...

Đừng kinh sợ, là hài, đó là một vở hài kịch, vô cùng hài, vô nằm trong hài!

Thiên đàng của con trai là ở đâu?

Đương nhiên là vỏ hộp tối rồi! Ánh sáng sủa lờ mờ ảo, rượu mạnh, nhạc xập xình, đám mỹ phái nữ hấp dẫn lơi lả vây xung quanh.

Đó là những chết mệt hoặc tuy nhiên ko một người con trai này hoàn toàn có thể chống lại được…

An Dĩ Phong lim dim nom Hàn Trạc Thần đang được thuốc lá ở phía đối lập, nhắm nghiền đôi mắt, tựa sống lưng bên trên cái sofa, những lọn tóc đen thui nhánh rơi bên trên cái ghế domain authority black color, lấp lánh lung linh hơn hết ngọc bội.

Thời gian tham lặng lẽ trôi như sương dung dịch bên trên tay hắn, từng làn sương váng vất cất cánh lên, chỉ từ còn lại tro tàn rơi bên trên mặt mũi khu đất.

Trong căn chống xứng đáng lẽ ăm ắp khích động ấy lại hóa học chứa chấp nỗi đau buồn của hắn, càng ngày càng dồn nén, ớn rét.

An Dĩ Phong nhấp lên xuống đầu không hiểu biết.

Lạ thật! Trong cái thiên đàng nhân gian tham này sao lại sở hữu người con trai rơi rụng hồn thế cơ...

“Anh đang được nghĩ về gì vậy?”

An Dĩ Phong ở nhiều năm bên trên cái sofa, buông lỏng người. Dưới ánh sáng của đèn đỏ lòe, hai con mắt đen thui lấp lánh lung linh của hắn bị nhuộm cho tới chết mệt hoặc, song môi đỏ lòe mỏng dính cũng trở thành thú vị cho tới kỳ kỳ lạ.

Cô gái lơi lả với toàn thân rét rộp ngồi cạnh tức thì tức tương khắc bị nụ cười cợt của hắn hớp hồn. Đôi tay cô tao bỏ trên bờ vai nhiều năm rộng lớn, nhẹ dịu mơn trớn những bắp thịt một vừa hai phải săn bắn chắc hẳn một vừa hai phải mềm mềm, rồi ẫm ờ ngả người về phía hắn, phô vòng một đầy đủ, quyến rũ…

Nhưng thiệt tiếc, ánh nhìn của An Dĩ Phong bỏ dở khung hình hấp dẫn ấy, để ý nom Hàn Trạc Thần.

“Phong…” Hàn Trạc Thần nhả một làn sương dày quánh, sau tía giờ đồng hồ đeo tay vắng lặng sau cuối cũng hé mồm. “Chú đang được test thèm muốn một cô nàng chưa?”

“Mẹ kiếp! Anh kể chuyện cười cợt ngày càng nhạt nhẽo.”

“Ý anh là vì thế yêu… tuy nhiên sở hữu một cô nàng ấy.”

“…”

Xem thêm: phòng khám nhi thành phố

An Dĩ Phong với tay lấy một điếu dung dịch, cô nàng ngồi kề bên châm lửa cho tới hắn.

Hắn hít một khá, cười cợt nhạt nhẽo. Mẹ kiếp… dung dịch lá đích thị là 1 trong loại hữu dụng, nó với mức độ thú vị với tất cả những hắn con trai đang được sầu cảm.

Hàn Trạc Thần hé đôi mắt, ngấc đầu nom lên những ánh sáng của đèn xanh rớt đỏ lòe nhảy nhót vô vỏ hộp tối.

“Tất cả những loại kích ứng anh đang được đều test qua chuyện, chỉ mất có một không hai một điều ko khi nào test, này đó là lên chóng với những người phụ phái nữ tuy nhiên anh yêu thương.”

“Em test một chuyến rồi…”

Nhớ lại cái tối khung hình miếng mai ấy run rẩy rẩy trong khoảng tay hắn, cứ mang đến hắn sở hữu, hắn đột với xúc cảm như loại tâm huyết vô khung hình bản thân lại trào lên, trong cổ họng cứ thô rát ko thưa nên điều. Phải cố hắng giọng nhì chuyến hắn mới nhất thưa được: “Cô ấy ôm em và nói: Em yêu thương anh! Lúc ấy… u kiếp… với bị tiêu diệt vì thế cô ấy em cũng cam lòng.”

“Vậy à? Thế sao chú lại kể từ bỏ?”

An Dĩ Phong gượng gạo cười cợt, đem thanh lịch chủ thể khác: “Sợi rễ thần kinh này của anh ấy bị đặt điều thiếu sót địa điểm à? Sao ngày hôm nay lại căn vặn câu tẻ ngắt đó?”

“Anh cũng chẳng hiểu nữa, xúc cảm này thiệt quánh biệt… rõ rệt biết là bản thân nên làm những gì, tránh việc làm những gì, tuy nhiên cứ trông thấy cô ấy là lại chẳng biết gì nữa, tuy nhiên cũng không thích biết nữa!”

“Anh Thần… xúc cảm bị tiêu diệt tiệt này đó là tình yêu!”

Hàn Trạc Thần ko tỏ vẻ kinh ngạc, như đang được biết trước câu vấn đáp này.

“Chuyện tình yêu, bạn bè bản thân ko thể bám vào!” An Dĩ Phong thưa. Đây là câu tuy nhiên trước cơ Hàn Trạc Thần từng thưa với hắn.

“An Dĩ Phong, kĩ năng tưởng tượng sự vật của chú ấy thiệt xoàng, chết choc tiệt ấy không giống trọn vẹn với quái túy…”

“Đúng là ko hề tương đương nhau, quái túy quăng quật là quăng quật, đang được quăng quật rồi thì không thích test lại nữa…”

An Dĩ Phong không thích thưa tiếp, kỳ thực, độc hại vô dung dịch phiện mặc dù có thực hiện tao đau tới bị tiêu diệt cũng đơn thuần tức thời, còn “chất độc” của tình yêu thì thâm nhập vô tận xương tủy, cả cuộc sống ko bay ngoài nỗi lưu giữ khao khát và ăn năn hận.

Điếu dung dịch cháy cho tới kẽ tay An Dĩ Phong kể từ khi nào, ngón tay nhói nhức khiến cho hắn trở lại với thực bên trên. Hắn ngồi trực tiếp dậy, dụi tắt điếu dung dịch rồi lại cười cợt bỡn cợt trêu Hàn Trạc Thần: “Khi này rảnh đem em chuồn coi cô nàng tía đầu sáu tay hoàn toàn có thể khiến cho núi băng ngàn năm này trở thành nước nhé!”

“Chú từng gặp gỡ rồi.” Hàn Trạc Thần thưa, nom xuống, ánh nhìn tràn trề kính yêu, sự cương nghị rét lùng vô hắn như tan trở nên.

“Một năm trước đó, chú đang được gặp gỡ cô ấy…”

“Cái gì?” An Dĩ Phong nhảy nhảy dậy. “Anh chớ thưa với em này đó là cô nàng chưa tới tuổi hạc thanh niên ấy nhé!”

“Đúng đấy!”

“Anh! Anh… ko nên là bị trở nên thái đấy chứ?”

“…”

Hàn Trạc Thần nom hắn với ánh nhìn như ham muốn nói: “Chú thưa lại đợt tiếp nhữa coi.”

“Anh Thần, nó chỉ xứng đáng tuổi hạc đàn bà anh thôi.”

“Nó đó là đàn bà anh đấy!”

“Như thế tuy nhiên được à?!”

An Dĩ Phong nom Hàn Trạc Thần, ánh nhìn ăm ắp vẻ ngạc nhiên.

“Mẹ kiếp! Ngày ấy chú nên lấy Tư Đồ Thuần!”

“Có nên ham muốn lấy là được đâu!”

Đúng vậy! Cô ấy sẽ không còn lấy hắn…

Cho mặc dù cả đời hắn ko lấy ai ngoài cô ấy chuồn chăng nữa thì cô ấy cũng sẽ không còn lấy hắn.

Vì vậy hắn chỉ hoàn toàn có thể chọn lựa cách kể từ quăng quật.

Lúc kể từ quăng quật, hắn cho là nó vô cùng đơn giản.

Lúc lưu giữ nhung, hắn cho là tiếp tục nhanh chóng quên lãng.

Lúc trông thấy cô ấy niềm hạnh phúc, hắn cho là toàn bộ đang được kết thúc giục rồi.

Đã nhiều năm trôi qua chuyện, tuy nhiên từng chuyến thấy bóng hình của một phái nữ công an là hắn lại để ý nom bám theo, rồi tưởng tượng Tư Đồ Thuần đang được ở trước mắt…

“Trên đời này vô kể phụ phái nữ, vì sao lại chuồn yêu thương một phái nữ công an chứ?” Hắn ko nhớ rằng ai đó đã căn vặn hắn câu này.

Xem thêm: truyện ngôn tình hiện đại trung quốc hay full

Lúc cơ hắn đang được trả lời: “Thú vị!”

Đúng thế, vô nằm trong thú vị, lúc này nghĩ về cho tới, mặc dù tim nhói nhức tuy nhiên hắn vẫn mỉm cười cợt, lưu giữ lại một tình thương ngọt ngào và lắng đọng cho tới say đắm lòng người…

Câu chuyện này chính thức kể từ từ thời điểm cách đó rất mất thời gian rồi, lúc đó An Dĩ Phong và Hàn Trạc Thần ko tròn trặn chục tám tuổi…